Trẻ em Việt và trẻ em Tây, ảnh: 4zscheb.cz. |
Sau những vấn đề về mưu sinh của thế hệ đầu tiên thì cuộc sống của người Việt tại đây đang xuất hiện nhiều câu hỏi mới khi con cái họ dần trưởng thành và đang tìm kiếm một chỗ đứng trong xã hội Séc.
Tương lai có lẽ không tệ
Đi họp phụ huynh cho con trai, chị Thu
được cô giáo chủ nhiệm đặc biệt giữ lại sau buổi họp để bày tỏ sự hài
lòng với con trai chị, cháu đã đạt giải nhất trong cuộc thi sáng tác
truyện, kịch và diễn thuyết của toàn khối. Chị Thu cảm thấy tự hào vì
dẫu không phải người Séc nhưng cháu đã không hề thua kém các bạn trong
việc phát triển tư duy ngôn ngữ.
Sang Séc cũng đã lâu và rất quan tâm tới
tương lai của con cái, chị Thu phải thừa nhận một điều là việc hội nhập
vào xã hội Séc vốn không hề dễ dàng chút nào, kể cả đối với các cháu
sinh ra và lớn lên nơi đây. Rất nhiều cháu tốt nghiệp đại học ra trường
nhưng không thể tìm được một công việc phù hợp trong các công ty Séc
hoặc đôi khi được nhận vào làm việc nhưng lại đành dứt áo ra đi vì cảm
thấy bị cô lập trong môi trường toàn ... Tây.
Có một thực tế là bất kỳ ông bố bà mẹ
Việt nào cũng mong muốn con mình vừa thông thạo tiếng Séc lại phải vừa
giỏi tiếng Việt, vừa biết cư xử tốt với các bạn Tây ở trường lại phải
giữ được những truyền thống của người Việt trong gia đình. Kết quả là
các cháu đều trở thành những diễn viên tài năng để có thể sắm nhiều vai
kịch ... Chị Thu nhận ra điều khiên cưỡng này khi quan sát các cháu đang
nói chuyện với bạn Tây mà đột nhiên xuất hiện mẹ là dường như cháu lại
biến thành người khác. Mặc dù con chị có thể nói tiếng Việt khá tốt
nhưng chị vẫn cảm thấy cháu thực sự thoải mái khi giao tiếp bằng tiếng
Séc. Có nhiều người nói với chị: “Kệ, phải bắt nó nói tiếng Việt cho
quen đi“, nhưng chị biết ngôn ngữ chỉ đóng vai trò truyền tải suy nghĩ
chứ trong thâm tâm con trai chị đã lựa chọn Séc là quê hương của mình
rồi. Vậy làm sao để giúp nó hội nhập tốt vào xã hội nơi đây?
Trẻ em Việt Nam hay tụ tập cùng nhau, ảnh: iDnes.
Sự việc không đơn giản
Các cháu học sinh người Việt tuy đi học
trường Tây nhưng khi lớn lên lại thích co cụm giao tiếp trong cộng đồng
Việt. Đây được xem như một yếu điểm trong việc khuyến khích các cháu hội
nhập. Người Việt vốn rất thích gìn giữ truyền thống nhưng một sự thật
hiển nhiên là khi đã mặc áo the, khăn xếp thì chỉ có thể hát quan họ chứ
không thể nhảy đầm. Một đứa trẻ muốn hòa nhập vào xã hội Tây thì phải
có cách tư duy của tây, ít nhất phải hiểu và cảm thụ được nền văn hóa
của Tây, có vậy mới không bị lạc lõng trong xã hội Tây.
Ông
anh họ chị Thu có quầy ngay nhà ga chính Brno nên luôn nắm rõ tình hình
bọn trẻ con Việt nơi đây. Anh kể có nhiều cháu sáng ra xách ba lô ra
khỏi nhà nhưng không đến trường mà tụ tập với một số trẻ Việt khác cùng
rong chơi tới chiều mới về nhà. Bố mẹ bận bán hàng nên không biết, cứ
tưởng con mình vẫn tới trường đều đều, ai ngờ ... Anh còn kể có một cháu
bỏ học sớm quá nên ủy ban gửi giấy mời bố mẹ ra làm việc (theo đúng
luật của Séc, trẻ em phải đi học tới năm 15 tuổi và hoàn thành ít nhất
chương trình tiểu học – základní). Bà mẹ luôn mang cô con gái theo làm
phiên dịch liền hỏi:
- Họ nói gì vậy con?
- Dạ, bà ấy hỏi là tại sao không đi học? Con nói là tại khó quá.
- Như vậy là xong hả?
-Vâng ạ.
Cha mẹ người Việt có nên quan tâm hơn đến con cái, ảnh: radio.cz.
Hai mẹ con ra về được một thời gian thì
bà mẹ nhận được giấy phạt vì đã không chăm sóc con đàng hoàng. Tá hỏa đi
hỏi phiên dịch “xịn“ thì mới biết là đã vi phạm luật mà không biết.
Người Việt vốn rất thương con nên không
muốn con cái chịu cực khổ. Nhưng nếu không học hành đàng hoàng thì liệu
tương lai của chúng sẽ ra sao khi mà phần lớn các cháu thế hệ F2 này
không có một chút khái niệm gì về buôn bán, kinh doanh?
Câu chuyện trên thật tức cười nhưng cũng
nói lên một thực trạng là khá nhiều bậc phụ huynh Việt ở Séc đang giao
phó hoàn toàn trách nhiệm dạy dỗ cho nhà trường. Có nhiều người lý giải
vì họ quá bận bịu với việc buôn bán hàng ngày và cũng không biết nhiều
tiếng để mà dạy dỗ, kèm cặp. Đó đúng là lý do nhưng dùng nó để bào chữa
cho việc không quan tâm đến con cái thì rõ là cách thỏa hiệp dễ dãi với
bản thân.
Mong mỏi cho con cái có cuộc sống tốt
hơn, nhiều người đã cày ngày cày đêm nhưng nếu họ không ý thức một cách
rõ ràng trách nhiệm của bản thân trong việc góp phần đào tạo những công
dân tốt cho xã hội thì sự hi sinh của họ rất dễ trở thành công cốc khi
con cái họ không được chăm sóc đến nơi đến chốn.
Người Việt sang đây ngoài việc mưu cầu
một cuộc sống khấm khá hơn còn mang một ước vọng vươn lên trong xã hội.
Tuy có rất nhiều cháu đạt thành tích tốt trong học tập nhưng điều đó
không nói lên sức học trung bình của toàn thể các cháu trong các trường
học của Séc. Thực chất làm việc trong các công ty lớn của Séc vẫn có rất
ít sự có mặt của người Việt. Có lẽ đã đến lúc các “tập đoàn bán lẻ
potraviny“ phải nhìn lại bản thân và đầu tư dài hơi hơn trong công cuộc
hòa nhập vào xã hội Séc.
Các cháu luôn được khích lệ bằng văn hóa bằng khen, ảnh: ČTK.
Việc các gia đình để con cái tự lo
chuyện học hành theo chị Thu không chỉ có nguyên nhân bận rộn hay “tiếng
ít“ mà thực ra người Việt luôn “tự kỷ ám thị“ rằng mình chẳng kém ai,
con đẻ ra ở Tây là có thể bằng Tây... , thành tích con cái họ lúc nào
chả được tuyên dương trước cộng đồng trong những dịp lễ tết. Chính cái
tư tưởng “mặc nhiên“ này mà nhiều khi các vị không chịu hiểu cho con cái
đã phải gánh những áp lực như thế nào khi phải đương nhiên giỏi, đương
nhiên xuất sắc. Và khi không thể đạt được những thành tích đó, việc các
cháu co cụm để rong chơi hay chán học cũng không khó hiểu và nhiều khi
cũng phải xem lại trách nhiệm của các bậc phụ huynh. Nếu đã lo cho tương
lai của các cháu thì cũng nên lo tới đầu tới đũa. Ngạn ngữ có câu: “Cho
cần câu hơn cho con cá“, thay vì việc lao động quần quật để tích lũy
cho con, nên chăng hãy quan tâm tới việc dạy dỗ các cháu đàng hoàng để
chúng có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình.
–Nguồn: vietinfo.eu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn những nhận xét đóng góp chân tình