Từ trái sang: ông Nguyễn Văn Binh, ông Nguyễn Hữu Hạnh, ông Dương Văn Minh, ông Nguyễn Văn Hảo (đứng phía sau ông Minh) và ông Vũ Văn Mẫu đang nói chuyện với đại diện quân giải phóng trưa 30-4-1975. (Ảnh do gia đình nhà báo Boris Gallash tặng đại tá chính ủy Bùi Văn Tùng)
|
16 tấn vàng vẫn nằm trong kho cho đến trưa 30-4-1975.
Kỳ 1: Ông Thiệu đã chuyển 16 tấn vàng sang Mỹ?
Kỳ 2: Chuyến ra đi bí mật
Kỳ 3: Không có ánh sáng cuối đường hầm
Kỳ 4: Kế hoạch bí mật từ dinh tổng thống
Kỳ 2: Chuyến ra đi bí mật
Kỳ 3: Không có ánh sáng cuối đường hầm
Kỳ 4: Kế hoạch bí mật từ dinh tổng thống
“Tôi đến đây vì 16 tấn vàng...”
Khoảng 8g ngày 30-4, những chiếc xe tăng T54 đầu tiên thuộc lữ đoàn 203 của quân giải phóng lao nhanh về hướng cầu Sài Gòn.
Cùng lúc đó, tổng thống Dương Văn Minh (lên nắm quyền
thay ông Trần Văn Hương ngày 28-4), phó tổng thống Nguyễn Văn Huyền, thủ
tướng Vũ Văn Mẫu, chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh, tổng trưởng thông tin Lý
Quí Chung cùng những người thuộc “nhóm ông Minh” và lực lượng thứ ba
đang có mặt đông đủ tại phủ thủ tướng (số 7 Lê Duẩn hiện nay). Công việc
quan trọng nhất của ông Minh và cộng sự lúc này là soạn thảo và thu âm
lời tuyên bố về việc ngưng bắn, chờ bàn giao chính quyền cho chính phủ
cách mạng.
Trong khi thủ tướng Vũ Văn Mẫu đang thảo lời tuyên bố
nói trên thì có một nhân vật xuất hiện. Đó là tiến sĩ kinh tế Nguyễn Văn
Hảo. Ông Hảo là phó thủ tướng đặc trách sản xuất kiêm tổng trưởng canh
nông và kỹ nghệ của chính phủ Nguyễn Bá Cẩn, nên khi ông Minh lên làm
tổng thống, ông Hảo sẽ không còn quyền hành chức trách nữa. Vậy ông đến
đây để làm gì? Dân biểu Nguyễn Văn Binh (có mặt tại phủ thủ tướng và
dinh Độc Lập ngày 30-4-1975) kể lại với Tuổi Trẻ vào tháng 4-1995:
“...Lúc đó tôi đang trò chuyện với tổng thống Dương Văn
Minh. Cuộc trò chuyện phải tạm dừng vì có người cần gặp tôi ngoài cổng.
Đó là tiến sĩ Nguyễn Văn Hảo. Ông Hảo lúc đó đang phân bua gì đó với
tốp lính gác. Thấy tôi bước ra, ông Hảo liền nói:
- Anh Binh, tôi cần gặp đại tướng có chuyện quan trọng, liên quan đến khoản tài sản lớn của quốc gia.
- Tài sản gì?
- Vàng! Tôi đến đây vì chuyện đó...
Tôi đưa ông Hảo vào gặp tổng thống Dương Văn Minh và
tiến sĩ kinh tế Nguyễn Văn Diệp. Sau đó, ông Hảo và ông Diệp trao đổi
khá lâu về chuyện 16 tấn vàng mà ông Hảo biết rất rõ”.
9g30, đoàn xe đưa ông Dương Văn Minh và cộng sự từ phủ thủ tướng về dinh Độc Lập. Ông Nguyễn Văn Hảo cũng đi theo.
Gần hai tiếng đồng hồ sau, xe tăng quân giải phóng tiến
vào sân dinh. Ông Minh, ông Huyền, ông Mẫu, ông Binh và hơn 10 người
khác (kể cả ông Nguyễn Văn Hảo) bị tạm giữ cho đến chiều 2-5-1975, sau
khi đại diện Ủy ban quân quản tuyên bố: “Kể từ giờ phút này, các anh là
khách của chúng tôi, các anh sẽ được tự do về nhà sống trong hòa bình”.
Nhưng trước khi được trả tự do vào tối 2-5, ông Nguyễn
Văn Hảo cứ đi đi lại lại trong phòng, với “tâm sự” về 16 tấn vàng chưa
được ai lưu ý. Khi biết ông Minh, ông Huyền, ông Mẫu được mời lên gặp gỡ
riêng với tướng Trần Văn Trà, ông Hảo cũng đã đề nghị được làm việc về
một chuyện quan trọng. Cuối cùng, ông Hảo đã được mời lên lầu gặp lãnh
đạo Ủy ban quân quản thành phố Sài Gòn - Gia Định. Câu chuyện liên quan
đến 16 tấn vàng đã được ông Hảo trình bày chi tiết và đề nghị Ủy ban
quân quản tiến hành tiếp quản và kiểm kê ngay.
Tiếp quản kho vàng 16 tấn vàng lúc đó nằm ở đâu?
Ông Hoàng Minh Duyệt - Ảnh: T.T.D. |
Nó vẫn nằm nguyên vẹn dưới tầng hầm ở số 17 Bến Chương Dương.
Vào chiều 30-4, sau khi tổng thống Dương Văn Minh tuyên
bố đầu hàng và Sài Gòn được giải phóng hoàn toàn, trụ sở Ngân hàng Quốc
gia vẫn được bảo vệ nghiêm ngặt bởi các nhân viên ngân hàng và các cảnh
sát viên, dưới sự chỉ huy của một thiếu tá. Họ đã không rời vị trí vì
nhiệm vụ của họ là bảo vệ an toàn kho tiền và vàng dự trữ, không để nó
bị xâm nhập, cướp phá giống như nhiều tòa nhà và trụ sở lân cận. Họ giữ
vị trí cho đến khi những người lính giải phóng xuất hiện.
Người kể chi tiết đó là ông Hoàng Minh Duyệt, chỉ huy
phó đơn vị tiếp quản Ngân hàng Quốc gia. Là chuẩn úy thuộc lực lượng
công an vũ trang, ông Duyệt được điều động vào Tây Ninh, công tác tại
đơn vị C282 Q.
“Chúng tôi được giao nhiệm vụ vào tiếp quản các ngân
hàng ở Sài Gòn - Gia Định. Chiều tối 30-4, đơn vị chúng tôi vào tới nội
thành và tạm trú tại Trường Cao Thắng. Lúc đó trong Trường Cao Thắng có
rất đông đồng bào miền Trung di tản cũng tạm trú ở đó. Thoạt đầu bà con
rất sợ chúng tôi (chắc do tin đồn Việt cộng sẽ “tắm máu”), nhiều thiếu
niên bỏ trốn khi chúng tôi vào. Nhưng rồi tối đó, chúng tôi cùng đồng
bào trò chuyện ca hát suốt đêm...
Sáng 1-5, theo phân công, đơn vị chúng tôi đến trụ sở
Ngân hàng Quốc gia số 17 Bến Chương Dương. Trước cửa trụ sở lúc đó ngổn
ngang súng ống, quần áo, đồ đạc nhà binh. Chúng tôi tiến vào bên trong
ngân hàng. Các nhân viên bảo vệ ngân hàng vẫn còn đó, kể cả viên thiếu
tá cảnh sát.
Chúng tôi cho họ về nhà và triển khai đội hình bảo vệ
tòa nhà. Lúc ấy, thú thật là chúng tôi không hề biết trong đó có 16 tấn
vàng, chỉ biết đây là mục tiêu cần bảo vệ nghiêm ngặt trong những ngày
đầu giải phóng. Tôi cũng không biết ông Nguyễn Văn Hảo là ai, nhưng
chúng tôi được lệnh của cấp trên là phải cử hai chiến sĩ đi bảo vệ ông
Hảo. Vào thời gian ấy, tôi thấy ông Hảo thỉnh thoảng có đến ngân hàng
làm việc gì đó.
Tôi chỉ biết được tầng hầm chứa vàng ở đây khi tham gia
nhóm kiểm kê. Nhóm kiểm kê lúc đó có tôi, anh Lân và anh em trong đơn
vị; về phía Ban kinh tài có anh Huỳnh Kỳ Thanh, cô Tiếp... Về phía Ngân
hàng Quốc gia có hai anh viên chức cũ ở đây là anh Huỳnh Bửu Sơn và anh
Lê Minh Kiêm.
Tầng hầm chứa vàng sáng choang, khá rộng, rộng đến mức
có thể... đá bóng được. Tiền và vàng được cất giữ trong những tủ sắt đặt
trong các hầm. Mỗi cửa hầm đều có ổ khóa riêng, sau lớp cửa đó là cửa
hầm tự động với khóa bằng mã số. Lần đầu tiên tôi thấy vàng nhiều như
thế, thấy được những thỏi vàng như thế.
Tôi thò tay định cầm thử một thỏi lên, anh Huỳnh Bửu
Sơn thấy vậy phì cười: “Không lấy thế thì khó mà nhấc được”. Quả thật,
một thỏi vàng coi nhỏ vậy mà nặng khoảng 13kg. Tôi lại thấy nhiều loại
đồng tiền vàng rất đẹp, rất lạ và nghe nói rất quí, cả những cúc áo bằng
vàng thật độc đáo.
Chúng tôi nhìn rất thích nhưng chẳng ai “xơ múi” dù chỉ
một đồng tiền vàng. Mà thật ra không ai trong chúng tôi có ý nghĩ gì
bậy bạ, bởi mọi người đều rất vô tư và trong sáng. Cả những anh em viên
chức cũ của ngân hàng cũng vậy, như anh Huỳnh Bửu Sơn chẳng hạn. Tôi và
Sơn lúc ấy còn rất trẻ và cùng lứa tuổi với nhau.
Chỉ cách đó vài hôm, chúng tôi là hai người thuộc hai
chế độ khác nhau, còn bây giờ chúng tôi hay ngồi đánh cờ và tâm sự với
nhau trong hòa bình... Sơn nói: “Mình sẽ không ra đi, mình ở lại VN và
góp chút sức mình cho xứ sở...”.
Chúng tôi lúc ấy ngồi trên một đống vàng, nhưng những khao khát xen lẫn suy tư về ngày mai còn nặng hơn số vàng 16 tấn kia”.
Ông Hoàng Minh Duyệt đã nhắc đến ông Huỳnh
Bửu Sơn, người quản lý kho vàng nhiều năm với tư cách là lãnh đạo Nha
phát hành Ngân hàng Quốc gia. Trong số báo tới, chúng ta sẽ nghe câu
chuyện và tâm sự của ông Huỳnh Bửu Sơn trong những ngày đó, cũng như chi
tiết về cuộc kiểm kê kho vàng lần cuối cùng trước khi giao cho chính
quyền cách mạng.
------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn những nhận xét đóng góp chân tình