Bộ mặt thật của đồng chí

'Kẻ ám sát' của Triều Tiên có vũ khí giống James Bond

Cảnh sát Hàn Quốc hôm nay công bố hình ảnh những loại vũ khí, được một người đàn ông Triều Tiên mang theo khi bị bắt tại ga tàu điện ngầm ở Seoul hồi tháng 9/2011, giống với loại vũ khí trong loạt phim về 007.

Các loại vũ khí mà người đàn ông Triều Tiên mang theo được cho là để ám sát nhà hoạt động nhân quyền tại Hàn Quốc. Ảnh: CNN
Cả ba loại vũ khí người đàn ông Triều Tiên mang theo đều mang phong cách "trá hình", giống như trong tác phẩm điện ảnh về điệp viên 007 James Bond của Anh. Một loại vũ khí hoạt nhìn trông giống như một chiếc đèn pin nhỏ với dây đeo ở tay và có hai chữ "cảnh sát" ở trên thân. Sau khi kiểm tra kỹ hơn, chiếc đèn pin này có ba lỗ nhỏ và có chứa đạn ở trong đó cùng với cơ chế kích nổ trong thân đèn, CNN cho hay.
Hai trong số những viên đạn vẫn còn trong chiếc "đèn pin". Các chuyên gia quân sự Hàn Quốc nói rằng chưa từng thấy loại vũ khí kiểu này bao giờ. Các cuộc thử nghiệm cho thấy rằng "khẩu súng đèn pin" này có khả năng bắn chính xác và đạn có thể thâm nhập sâu vào tấm nệm từ khoảng cách 4,8 m, tức là có thể gây sát thương từ cự ly gần.
Hai loại vũ khí khác được tìm thấy trên người kẻ bị tình nghi, mang họ An, là một chiếc bút bi bình thường nhưng có chứa một cây kim có độc ở đầu và một cây bút khác có khả năng bắn một viên đạn nhỏ bọc trong một loại hóa chất độc hại. Chỉ cần 10 mg chất độc này là đủ để gây ra các vấn đề về hô hấp và suy tim.
Sát thủ đã sắp xếp để gặp và ám sát Park Sang-Hak, một nhà hoạt động nhân quyền, ở Seoul. Park là người đã trốn khỏi Triều Tiên, hiện đứng đầu tổ chức thường xuyên thả bóng bay và truyền đơn từ Hàn Quốc qua biên giới, sang nước láng giềng phía Bắc. Park nói với các nhà chức trách rằng ông cảm thấy có điều gì đó không ổn trong cuộc hẹn của An.
Sau khi sang Hàn Quốc, Park cùng những người trong tổ chức của mình thường xuyên tổ chức những cuộc thả truyền đơn kêu gọi người dân Triều Tiên nên noi gương người dân các nước Arab ở Bắc Phi và Trung Đông, tạo nên một mùa xuân Arab kiểu Triều Tiên.
Kiểm tra những loại vũ khí, Park nói với CNN: "Bạn thường sẽ chú ý đến khẩu súng nên những vũ khí trá hình này lại rất lợi hại, qua mắt được mọi người mà vẫn giết người rất dễ dàng". Park cũng nói thêm rằng bất chấp những nỗ lực của Triều Tiên, các hoạt động của ông vẫn sẽ không thay đổi. Hiện nay, cảnh sát Hàn Quốc bảo vệ Park cả ngày lẫn đêm.
An được nhận dạng là một cựu binh sĩ của lực lượng đặc biệt Triều Tiên, từng được cấp quyền tị nạn tại Hàn Quốc từ cuối những năm 1990, sau khi tuyên bố đã trốn khỏi miền bắc. Báo chí Hàn Quốc cho biết An bị buộc phải làm việc trở lại cho Triều Tiên sau khi gia đình của ông ở trong nước bị đe dọa. An bị Hàn Quốc kết án từ tháng 4, với hình phạt 4 năm.

Việt Nam Thương tín (tàu)


Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Con tàu Việt Nam Thương tín là một con tàu vận tải hàng hải được biết đến vì chuyến hải hành vượt biển ngày 30 Tháng Tư, 1975 từ Sài Gòn, Việt Nam sang đến Guam, chở hơn 2000 người Việt tỵ nạn. Song khi cặp bến con tàu này lại dùng để đưa gần 1600 người Việt hồi hương, trở về Việt Nam dưới chính thể mới của Cộng hòa Miền Nam Việt Nam.

Lịch sử con tàu

Việt Nam Thương tín được đóng năm 1956 do xưởng đóng tàu của Ý hạ thủy với tên Pietro Canale trọng tải 6.505 tấn. Năm 1962 hãng Nouvelle Compagnie Havraise Peninsulaire của Pháp mua lại và đổi tên tàu thành Ville de Diego-Suarez 2. Được ba năm thì tàu sang tên cho Panamá, đặt là Sonia. Năm 1968 hãng Việt Nam Hàng hải Thương thuyền của Việt Nam Cộng hoà mua lại dùng làm tàu vận tải và lấy tên Việt Nam Thương tín I.[1]

Năm 1975

Mật vụ chở vàng

Khi Sài Gòn thất thủ con tàu nằm ở bến Bạch Đằng với mật vụ của Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Dương Văn Minh giao cho để dùng chở số vàng dự trữ ở Ngân hàng Quốc gia Việt Nam rời Việt Nam.[2] Thống đốc Ngân hàng là Lê Quang Uyển không chấp thuận nên con tàu rời bến chỉ chở người chạy loạn khoảng hơn 2000 người tìm đường ra biển.

Trúng pháo

Khi tàu qua khu rừng Sát trên sông Lòng Tảo gần 12 giờ trưa thì bị trúng 3 trái pháo. Nhà văn Chu Tử và một cháu bé không may bị tử thương phải thủy táng ở cửa sông. Ba ngày sau con tàu lết vào vịnh Subic, Philippines, được sửa chữa và chỉ lối đến Guam.[3]

Tới Guam

Tháng Chín, 1975 tàu cặp bến Apra, đảo Guam lãnh thổ của Mỹ. Trong khi đó ở đảo có khoảng 1600 người tuy đã rời Việt Nam nhưng nay nhất quyết trở về Việt Nam. Ngoài ra có khoảng 100 người khác sang đến Bắc Mỹ cũng xin hồi hương. Chính phủ Mỹ cho họ tự quyết định và chuyển họ về Guam. Nhiều người tin rằng chính quyền mới ở Miền Nam Việt Nam của phe cộng sản sẽ đón nhận họ trở lại.[4] Ngày 16 tháng 10, tàu Việt Nam Thương tín rời Guam, trực chỉ Việt Nam với 1546 người tự nguyện hồi hương[5] trong số đó có nhạc sĩ Trường Sa.[6] Chỉ huy con tàu là trung tá hải quân Trần Văn Trụ.

Về lại Việt Nam

Ngày 27 tháng 10 con tàu cặp bến Vũng Tàu[4] nhưng bị điều ra Nha Trang; tất cả bị bắt giam ở trại Đồng Tre, tỉnh Phú Khánh.[7] Đàn bà con nít cũng bị giam ít nhất 9 tháng. Nhạc sĩ Trường Sa chịu 9 năm tù. Trung tá Trụ thì bị giam 12 năm tù cải tạo.[8]
Về con tàu thì tên Việt Nam Thương tín bị bỏ; tàu đổi tên thành Vũng Tàu đến năm 1986 thì tàu bị phế thải.[9]
Năm 2007 chính phủ Mỹ cho phép ai thuộc Quân lực Việt Nam Cộng hòa cũ theo tàu Việt Nam Thương tín về Việt Nam và bị hơn 3 năm tù cải tạo có thể nộp đơn xin tỵ nạn diện HO.[10]

Bị 'rút ruột' tài khoản vì lời mời nghe nhạc

Chẳng rõ thực hư thế nào, nhưng nghe lời mời, lại đúng vào ngày sinh nhật, chị Mai cầm điện thoại nghe xong bản nhạc.

Ăn cơm tối xong, cầm điện thoại lên, chị Mai thấy có cuộc gọi nhỡ. Nhìn đầu số 0912, có đuôi 68, nghĩ là số điện thoại đã được sử dụng khá lâu, nghĩ của người quen, bè bạn, hoặc khách hàng gọi đến, chị liền gọi lại. Đầu dây bên kia không nghe máy, mà chuyển hướng cuộc gọi đến, rồi mời chị nghe một bản nhạc, với lời giới thiệu của một người bạn gửi tặng.

Chẳng rõ thực hư thế nào nhưng nghe lời mời, lại đúng vào ngày sinh nhật, nên chị Mai cũng cầm điện thoại nghe xong bản nhạc. Nhưng khi chị kiểm tra tài khoản thì biết vừa bị trừ 15.000 đồng - "giá" của bản nhạc chị bị "mời" nghe.
Không riêng chị Mai, anh Nam cũng gặp trường hợp tương tự. 23 giờ , anh nhận được tin nhắn từ số máy không lưu trong danh bạ. Tin vỏn vẹn: "Em đang có việc gấp. Anh gọi lại cho em ngay nhé". Nghĩ là người quen, anh Nam gọi lại thì cuộc gọi cũng báo chuyển hướng đến... một bản nhạc, và không ai nghe máy. Thấy lạ, anh Nam kiểm tra tài khoản thì cũng biết vừa bị trừ 15.000 đồng.

Hiện, ngoài trò nhắn tin lừa trúng thưởng, lừa khuyến mại, còn có nhiều kiểu "rút ruột" tài khoản của người sử dụng điện thoại. Vì vậy, khi thấy cuộc gọi nhỡ, tin nhắn "lạ" từ những số điện thoại lạ, mọi người cần cảnh giác để khỏi mất tiền oan và bực mình.

Saparmurat Atayevich Niyazov - nhà độc tài Trung Á mang dấu ấn kỳ lạ


bởi Bùi Quang Minh vào 23 tháng 11 2012 lúc 13:34 ·

Saparmurat Niyazov, "Tổng thống suốt đời", "Người cha đáng kính của mọi người dân" của Turkmenistan từ năm 1990 - 2007, là một trong những nhà độc tài ít nổi tiếng nhất mọi thời đại nhưng lại là kẻ có đầu óc điên dại hoàn toàn...

Saparmurat Niyazov (1940–2006) cựu lãnh tụ của Turkmenistan từ 1985 đến khi từ trần năm 2006, một quốc gia Trung Á bên cạnh biển Caspi, phần lớn là dân Hồi Giáo.


Niyazov gia nhập hàng ngũ Đảng Cộng sản Liên xô từ năm 22 tuổi thời sinh viên học tại Leningrad và trở về Turkmenistan thăng tiến nhanh chóng. Ông đã đảm đương chức Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Xô viết Turkmenistan (trong thành phần Liên Xô) từ 1985 đến 1991.

Chủ tịch Xô viết Tối cao Turkmenistan năm 1990, và Bí thư thứ nhất Trung ương đảng Cộng sản Turkmenistan trong thời gian 1985–1991. Ông trở thành Tổng thống Turkmenistan đầu tiên vào tháng 10/1990. Turkmenistan tuyên bố độc lập ngày 27/10/1991, một trong những nước cộng hòa cuối cùng ly khai khỏi Liên bang Xô viết.

Tại Turkmenistan, ông lập nên tệ sùng bái cá nhân, ngợi ca mình là Người cha đáng kính của mọi người dân Turkmenistan "Turkmenbashi". Ông nổi tiếng thế giới do bắt tất cả nhân dân bắt chước những tính lập dị của mình.

Niyazov cho tập hợp các tư tưởng, suy nghĩ và những lời răn đạo đức của mình trong một cuốn sách đặt tên là Ruhnama. Mọi trường học ở Turkmenistan đều phải đưa cuốn này vào chương trình giảng dạy và bắt học sinh phải đọc hàng ngày. Niyazov tuyên bố, bất cứ ai đọc Ruhnama ba lần mỗi ngày thì đều có thể được lên…thiên đàng. Theo lời ông, ai đọc nó sẽ "trở nên thông minh, nắm bắt được thế giới tự nhiên và quy luật của vạn vật...". Ông cho rằng cuốn sách này có giá trị ngang với kinh Coran của Hồi giáo và kinh Phúc Âm của Thiên Chúa giáo. Mỗi khi có sự kiện quan trọng, người dân còn làm hình bìa cuốn sách với kích thước khổng lồ để đem đi rước.


Rước sách Ruhnama trong lễ hội

Ông ta cho đổi tên gọi tháng giêng thành tên của mình và tháng tư thành tên của mẹ mình. Ông ta cho đổi tên thành phố Krasnovodov nằm trên bờ Caspienne theo danh xưng của mình thành thành phố Turkmenbashi. Tên ông còn được đặt cho thánh đường Hồi giáo lớn nhất Trung Á, ngọn núi cao nhất Turmenistan, sân bay quốc tế, một công viên giải trí lớn dành cho trẻ em và cả một mảnh thiên thạch rơi xuống đất nước này.

Niyazov cho dựng tượng mình với nhiều kích cỡ và kiểu dáng khác nhau bằng vàng hoặc đồng để đặt khắp nơi. Đặc biệt, trong số này có một bức tượng bằng vàng đặt tại thủ đô Ashkhabat, trên đó được gắn hệ thống xoay để có thể tự động hướng theo ánh nắng mặt trời. Chân dung ông còn xuất hiện trên tiền giấy, nhãn những chai rượu vodka, vỏ kẹo chocolate, hộp trà cùng vô số áp phích.



Tổng thống Niyazov còn theo sở thích riêng đã ban hành lệnh cấm nghe đài trên ô tô, hút thuốc lá nơi công cộng, cấm hát opera, múa ba lê, trồng răng vàng, để râu rậm và cho mở một chiến dịch đặc biệt để chống nạn hát nhép trong mọi sự kiện văn hóa. Ông từng nói: "Đừng giết chết các tài năng bằng việc hát nhép. Hãy tạo ra nền văn hóa mới của chúng ta". Lời nói của ông được coi là sắc lệnh. Trong buổi nói chuyện năm 2004 tại một trường đại học địa phương, Tổng thống Saparmurat Niyazov cho rằng người dân nên bỏ mốt trồng răng vàng mà thay vào đó nên giữ nguyên răng trắng tự nhiên. Vị tổng thống 66 tuổi đã "gợi ý" như vậy khi thấy bộ răng vàng của một nữ sinh viên.

Từ năm 1990 đến nay, đã bày tỏ sự không hài lòng khi nam sinh viên để tóc và râu xồm xoàm. Sau lời nói của ông, chẳng ai còn nhìn thấy hình ảnh của các nam sinh râu tóc dài trong các trường đại học nữa. Có lần ông cũng nói rằng ông thích các cô gái để kiểu tóc truyền thống và đội mũ lông. Thế là sau đó, sự yêu thích này trở thành nội quy của tất cả các trường nữ sinh. Ngoài ra, vị Tổng thống còn ra một sắc lệnh kỳ quặc khi yêu cầu những người nước ngoài muốn cưới một công dân Turkmenistan phải nộp số tiền đặt cọc 50.000 USD.

Nhà lãnh đạo Niyazov nổi tiếng là chú ý đến từng chi tiết và cư xử lạ lùng. Ông từng tuyên bố cả nước lấy ngày 10/7 hằng năm làm ngày nghỉ lễ để tôn vinh quả dưa, một trong những mặt hàng xuất khẩu chính của đất nước này, còn ngày 27/4 là ngày của con ngựa.



Ông cũng nổi tiếng là nhà độc tài đàn áp mạnh nhất. Đảng Cộng sản Turkmenistan được đổi tên thành Đảng Dân chủ Turkmenistan, và là đảng duy nhất được hoạt động. Ông cho bắt bỏ tù những người có tư tưởng đối lập. Các hệ thống báo chí và Internet đều kiểm soát chặt chẽ.

Ông ta đã ban hành các cải cách y tế và xã hội mang tính đột phá, đóng cửa tất cả các bệnh viện ở bên ngoài thủ đô và sa thải 15.000 nhân viên y tế công. Niyazov cũng cho đóng cửa tất cả các quán cà phê Internet cũng như các thư viện ở vùng nông thôn. Năm 2006, 1/3 người cao tuổi ở Turkmenistan bị ngừng trả lương hưu và được lệnh phải trả lại cho chính phủ của Niyazov tổng số tiền lương đã nhận hai năm trước đó.

Số người chết sau đó vì nghèo khó, bệnh tật và đói khát có thể lên tới hàng chục ngàn người, nếu không muốn nói là nhiều hơn. Tuy nhiên, Niyazov từ chối thừa nhận rằng các chính sách của ông có bất kỳ tác động tiêu cực nào tới người dân.


Hình ảnh của ngài Tổng thống vĩ đại có trong khắp các tờ tiền

Trong cuộc bầu cử Tổng Thống vào năm 1992, Niyazov là ứng cử viên độc nhất trúng cử, là cuộc bầu cử đầu tiên khi nước này được độc lập. Tháng 12/1999, Quốc hội Turkmenistan thông qua luật cho phép Niyazov giữ chức Tổng thống suốt đời (President for Life), quả thật tiện lợi cho đất nước không phải tổ chức bầu cử Tổng thống nhiều nữa kể từ khi có Hiến pháp và luật bầu cử Tổng thống!

Nhưng rất tiếc, ông đã đột ngột dừng sứ mệnh "tổng thống suốt đời" của mình khi từ trần tại Aşgabat ngày 21/12/2006, thọ 66 tuổi.

Mặc dù là nước có nhiều khí đốt hàng thứ năm thế giới nhưng "Người cha đáng kính của mọi người dân Turkmenistan " vẫn để cho kinh tế đất nước kém phát triển và hơn 60% người dân thất nghiệp. Ông chủ yếu không tiếc tiền dân đầu tư xây dựng những công trình hoành tráng. Ông ra lệnh tạo dựng một hồ nước ngay giữa sa mạc khô cằn, đồng thời cho xây một khu nghỉ dưỡng trượt tuyết tại khu vực đồi núi giáp biên giới Iran, nơi không bao giờ có tuyết rơi. Niyazov đã cho xây cất một dinh Tổng Thống làm toàn bằng đá hoa cương tại thủ đô Ashgabat. Ở vùng ngoại ô ông cho xây cất 30 khách sạn đồ sộ nhưng ít khi nào sử dụng để đón tiếp ai. Cũng vì lý do đó, đến nay chính phủ Turkmenistan vẫn còn nợ gần 2.3 tỉ đô la.

Sau khi ông mất, người ta đã cho dỡ bỏ bức tượng xoay tròn bằng vàng tạc hình ông khỏi đỉnh tượng đài Arch of Neutrality ở thủ đô Ashgabat.


Bỏ thích · · Chia sẻ

  • Bạn và 4 người khác người khác thích điều này.
  • Bùi Quang Minh Vì chúng ta ở châu Á nên chứng kiến nhiều nhân vật rất kỳ lạ. Sớm gia nhập các Đảng phái, sớm được tôn sùng là lãnh tụ tối cao, sớm có sách bắt người khác phải đọc, phải học, sớm được in tiền, tượng đài. Tất nhiên sớm vơ vét và tiên hoang... Sự hoang dã của Nhà Nước ở châu Á là như vậy!!!
  • Cuong Dinh Nguyen Giông' như phim Dictator :" Aladin or Aladin " " A Boy or an abortion"
  • Cuong Dinh Nguyen Khi nào mới có Vietnamese dream khi mà lãnh đạo tự bỏ tiền túi ra vận động tranh cử với những lập trường rõ ràng, đề cao lợi ích của quốc gia, của nhân dân .

Di chúc của Kim Jong-Ill


Thư riêng Kim Jong-Ill gửi con trai (Phiên bản giả tưởng)
bởi Bùi Quang Minh vào 23 tháng 12 2011 lúc 18:34 ·

Kim Jong-Un mến yêu!

Cha đã gần tròn 70 tuổi, sức khoẻ ngày một kém so với trước đây. Cha thấy mệt mỏi và không đoán trước được sẽ còn sống thêm được bao lâu. Cha viết lá thư này và nhờ cô Kim Kyong Hui (em gái thân yêu, trung thành nhất của cha) trao tận tay con sau 3 ngày để tang. Bất kỳ khi nào dù còn ai để tin cậy hay không, con vẫn nên tin tưởng và nghe theo lời cô Kim.

Cha đang đi vào bế tắc khi muốn làm điều gì đó để có thêm thành tích chính trị, thành tích cầm quyền cho mình và đồng chí. Càng làm để đất nước “Cường thịnh Đại quốc” hơn thì cha càng thấy Triều Tiên ngày một tụt hậu, nghèo hèn. Càng muốn kinh tế độc lập, cha lại thấy kinh tế ngày càng khốn khó, cô lập… ngày một lệ thuộc dưới chiêu bài cứu trợ nhân đạo. Càng muốn ổn định chính trị, cải thiện đời sống nhân dân, cha lại càng bị coi là độc tài, gia đình trị, sùng bái cá nhân, hà khắc với chống đối. Càng muốn khẳng định uy tín đất nước, thích ứng với thời cuộc thì lại càng bị coi là côn đồ quốc tế, trục ma quỷ - tác nhân gây căng thẳng quốc tế. Họ gán ghép cha là đồng lõa với những người đồng đội đồng chí, bạn bè chí cốt như Mao Trạch Đông, Stalin, Polpot, Mubarak, Gaddafi, Bashar al-Assad… Cha không muốn thế. Cha muốn con& công chúng luôn nhìn thấy cha vẫn còn có ích và cha luôn có những tầm nhìn và suy nghĩ sáng suốt!



Cha nhận ra rằng đã đến thời điểm dìu dắt và chuyển giao cho con tiếp bước. Cha đã đi hết bể khổ mênh mông của đời người và những khó khăn của dân tộc Triều Tiên. Cha trân trọng trao lại cho con, người kế tục của gia đình vĩ đại, người đã được học hành, bôn ba ở nước ngoài, người con có hiếu của dòng tộc, đã trưởng thành để gánh vác sự nghiệp cha ông.

Từ tkỷ 20 đến tkỷ 21, dưới "ánh sáng quang vinh", “đỉnh cao vĩ đại” của Đảng Lao động Triều Tiên , của ông cha họ Kim “vĩ đại” – “dòng họ vĩ đại” của dân tộc, cha tin con sẽ xứng đáng với từ “vĩ đại” trong tâm trí người dân Triều Tiên.

Con hãy nhớ: “Nhất đại vi quan, vạn đại vi dân”. Chung quy mọi chuyện là ở con người, ở nhân dân và nhà lãnh đạo quyết định nên tất cả. Dòng dõi ta là vĩ đại nhưng trước công chúng, con còn phải gây dựng một hình ảnh vì dân, vì nước để tránh trời nổi can qua như ở khắp nơi trên địa cầu năm nay. Khẩu hiệu con đưa ra phải là “Nhân dân sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta”. Ta là những bậc lãnh tụ mà quyền lực không thể tha hóa. Nhân dân đâu biết được “Có quyền chắc gì đã hạnh phúc”. Chúng ta đã phải hy sinh cái hạnh phúc bé nhỏ của chúng ta. Một tay ngoại bang có nói: “Hiển nhiên những người vĩ đại không nhất thiết phải tốt, hay ở mọi cấp độ lòng tốt của họ không cần tỷ lệ với sự vĩ đại của họ.” Ta vĩ đại, vậy chưa chắc chúng ta đã tốt, nhưng chúng ta không được thả cho nhân dân có quyền tự dẫn dắt mình. Chúng ta cần phải tuyên truyền một cách hết sức dân chủ và cách mạng nhất về sự nghiệp bách thắng của nhân dân Triều Tiên do chúng ta lãnh đạo. Chỉ như thế họ mới lý giải tốt hơn hành động của các lãnh tụ, không bất mãn một cách ấm ớ với chúng ta dù ta sống sướng hay khổ. Cần cho họ biết rằng chúng ta không có mặt nào là trọn vẹn. Không thể vì thế thóa mạ ta – những con người làm gì cũng kiên định theo lý tưởng vì sự nghiệp lâu dài của nhân dân và sự nghiệp đó đầy tính nhân văn, biết thân biết phận của từng người, yêu quý dân và yêu quý nhau. Hãy hạn chế nói về sự cởi mở tinh thần và sự hợp nhất trong tình yêu. Hãy tăng cường nói về trật tự và ổn định của xã hội trong sự tuân thủ mệnh lệnh.

Năm 1980, ngay từ lúc trở thành người Lãnh tụ kính yêu, cha đã cho bắt cóc gia đình đạo diễn Shin Sang-ok từ Hàn Quốc để làm phim ca ngợi rộng rãi về chế độ ưu việt của ta. Tiếc rằng, bây giờ, kỹ xảo Hollywood không còn hiệu quả tuyên truyền, tác động như nguồn cội sự thật đối với dân chúng. Con hãy gia tăng các sự kiện lễ hội thể dục đồng diễn và duyệt binh để có thêm món ăn tinh thần hàng tháng cho nhân dân. Thỉnh thoảng tập trận, bắn tên lửa để củng cố lòng tự hào cách mạng và răn đe quốc tế, khẳng định khả năng tấn công phủ đầu và củng cố hình ảnh của đất nước và sự nghiệp vĩ đại của mình.

Chúng ta cần nêu cao khẩu hiệu “Đoàn kết”, văn hóa “Người yêu người sống để yêu nhau” để phát hiện, cách ly khỏi cuộc sống đất nước những kẻ chống đối, bất mãn, yêu ghét thất thường… vô tư tiếp tay cho phản loạn quốc tế. Kẻ xấu xa không thể tự biến mất mà chúng ta cần nêu cao tinh thần cách mạng, tiêu diệt thiểu số để đại đa số đi theo chúng ta, hết mình hy sinh vì sự nghiệp ái quốc cao cả. Chỉ có hy sinh vì nước Đại Triều Tiên hùng cường, tạo nên niềm sung sướng chung cho đại đa số người dân theo lý tưởng độc lập Juche (con người là chủ thể - tư tưởng Kim Nhật Thành) thì cha dù yên nghỉ ở nơi nào mới yên lòng mãn nguyện.

Hãy kiên định theo tư tưởng Kim Nhật Thành, hãy tiếp tục giáo dục chương trình “Chủ tịch vĩ đại Kim Nhật Thành” – “Lịch sử cách mạng của Kim Nhật Thành và Kim Chính Nhật”, “Đạo đức Cộng sản” và “Cương lĩnh Đảng Lao động” để nâng cao lòng tôn kính với các lãnh tụ. Con hãy thuyết phục, cưỡng bức nhân dân hiểu rằng những thứ đồ dùng hiện đại của phương Tây chỉ là những công cụ tinh vi, tiêm nhiễm, giam cầm đầu óc, tinh thần của họ, làm cho họ phục vụ ý đồ đen tối của chủ nghĩa tư bản phương Tây, đưa con người vào những ảo vọng tầm thường của nô lệ vật chất, làm tê liệt tước bỏ sự sung sướng, hạnh phúc đích thực, lòng ái quốc nhiệt thành của những người cộng sản, ~ chủ nhân nước Triều Tiên hùng mạnh. Bằng những thứ truyền thông quốc tế tuyên truyền, chúng định phân rã nội bộ vững chắc, niềm tin yêu của nhân dân đối với tiền đồ ông cha gây dựng.

Năm qua, cha cũng đã cho sinh viên học sinh nghỉ học, tham gia lao động công ích 1 năm để xây dựng các chung cư, công trình công cộng kỷ niệm năm tới 100 năm ngày sinh Kim Nhật Thành vĩ đại. Cũng dịp này, dành cho tương lai, con hãy cho xây thêm trại giam, nhà tù, trại cải tạo với tên gọi khu nghỉ dưỡng, khu sinh thái để sáng tạo, phù hợp với văn hóa Cao Ly 3000 năm văn hiến và nền dân chủ tiên tiến Bắc Triều Tiên.

Tình cảm dân – lãnh tụ thường vẫn yêu-ghét lẫn lộn, thật-gian mập mờ. Con hãy đừng quên chúng ta vẫn trong cuộc chiến Nam-Bắc, chưa một ngày tháng đình chiến. Cha hy vọng con trai yêu quý và 15 triệu đồng chí đảng viên trung kiên, chúng ta sẽ vượt lên mọi khó khăn sắp tới, kế tục theo lý tưởng cách mạng! Cha biết rằng rất nhiều kẻ nối giáo giặc đang ẩn nấp trong bộ mặt đồng chí, bộ mặt nhân dân. Hãy luôn cảnh giác!

Nào, hãy bắt đầu nhiệm vụ lịch sử được trao cho ngay bằng những việc nhỏ nhất. Từ đám tang tiễn đưa cha, hãy phát hiện cho ra những kẻ đội lốt nhân dân không chịu than khóc thương nhớ cha! Hãy cho quân đội truy bắt chúng ngay. Kẻ thù của chúng ta khi thành thật nhất sẽ lộ ra toàn bộ sự gian dối nhất mà chỉ ở những thời khắc quan trọng ta mới phát hiện được.

Jong-Un yêu quý! Sứ mệnh của con là làm lãnh tụ vĩ đại, làm người hoàn thiện uy tín cầm quyền của dòng họ! Hãy xứng đáng với sự nghiệp nhân dân Triều Tiên đặt lên vai “Người kế nghiệp vĩ đại”! Nếu vứt bỏ quyền lực hay chia sẻ quyền lực cho bất kỳ ai là không xứng với ông cha và họ Kim vĩ đại!

Nếu ai đó chống lại chúng ta, nói xấu chúng ta, cha nhắc lại, con hãy loại ngay những đứa đó khỏi cuộc chơi. Chúng phải biết rằng hành động không trung thành với cách mạng sẽ phải trả giá, không chút cơ hội để ăn năn, để hối lỗi với cách mạng! Sẽ không còn nhiều cỏ cho những con cừu ngu dốt! Chúng ta không thể đồng lõa với những con cừu. Xã hội ta đang gây dựng không phải là xã hội tự quản của những con cừu, mà là xã hội vươn lên theo sự đưa đường chỉ lối của bậc lãnh tụ vĩ đại! Khi cha cất tiếng thì trật tự của những con cừu phải được lập lại! Mọi thay đổi phải bắt đầu từ cách làm này, làm trái nó, là ta tự đánh mất bản chất của mình là phí phạm đời dòng họ Kim vĩ đại! Di sản ý nghĩa nhất ông để lại cho cha và cha để lại cho con là sự nghiệp cách mạng, vĩnh viễn là cách mạng. Hãy nhớ rằng, một nửa cách mạng không phải là cách mạng. Chúng ta phải kiên trì cách mạng! Phải kiên định nhận diện kẻ thù, phản cách mạng để tiêu diệt chúng, tiến nhanh đến “Cường thịnh Đại quốc”!

Lời cuối, cha mong con sớm sinh thêm vài đứa cháu nối dõi để có thế hệ thứ 4 tiếp bước truyền thống họ Kim ta.

Năm 1994, ông của con cũng đã ra đi đột ngột để lại cho cha niềm đau thương, thổn thức. Dũng cảm lên! Cha không muốn con như cha đã từng.

Vĩnh biệt con trai!
Thích · · Chia sẻ


Pham Chinh, Mẹ Nấm, Huan C. Nguyen19 người khác thích điều này.

Le Bich sáng tác mới của anh? :))
23 tháng 12 2011 lúc 22:38 · Thích · 1

Bùi Quang Minh Mới toe
23 tháng 12 2011 lúc 22:38 · Thích

Le Bich đọc qua là có thể đoán ra rồi!
23 tháng 12 2011 lúc 22:40 · Thích · 1

Nguyễn Tường Thụy thanks, thú vị lắm. Nhưng Triều Tiên lấy đâu ra 15 triệu đảng viên nhỉ?
24 tháng 12 2011 lúc 10:37 · Thích · 1

Nguyễn Tường Thụy "Con còn trẻ lắm, nếu trời cho con thọ 98 tuổi thì con còn dẫn dắt Đảng ta, dân tộc ta 70 năm nữa". He he.
24 tháng 12 2011 lúc 10:40 · Thích · 1

Trương Ba Không HAY QUẤ.
24 tháng 12 2011 lúc 12:21 · Thích

Mẹ Nấm Cái thư này để tìm người dịch ra tiếng Bắc Hàn cho em Ủn Ỉn đọc .
Hay quá anh ạ!
24 tháng 12 2011 lúc 18:41 · Thích · 1

Thanh Rebel hay
24 tháng 12 2011 lúc 22:45 · Thích

Hải Phan Thế Chúng phải biết rằng hành động không trung thành với cách mạng sẽ phải trả giá, không chút cơ hội để ăn năn, để hối lỗi với cách mạng! Sẽ không còn nhiều cỏ cho những con cừu ngu dốt! Chúng ta không thể đồng lõa với những con cừu. Xã hội ta đang gây dựng không phải là xã hội tự quản của những con cừu, mà là xã hội vươn lên theo sự đưa đường chỉ lối của bậc lãnh tụ vĩ đại!
25 tháng 12 2011 lúc 20:52 · Thích · 3

Bùi Quang Minh Ha Tranthi xem cha gửi con zai thế này tình củ kg?
27 tháng 3 lúc 19:48 · Thích

Sen Xanh làm sao gửi được thư này đến những người cần phải đọc hả anh Bùi Quang Minh?
27 tháng 3 lúc 20:59 · Thích · 1

Video sưu tầm 22-11-2012

:D

Hà Nội: Nhiều bệnh nhân phải nhập viện vì chuột cắn


  “Sau khi bị chuột cắn 8 ngày, vết cắn của tôi cũng bị sưng vù lên và đã phải nhập Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới T.Ư điều trị”, anh Đinh Phúc Quế, 45 tuổi, phường Dịch Vọng, Cầu Giấy, Hà Nội tâm sự.

Chuột cắn khi đang ngủ
Anh Quế cho biết, tối đó, khi đang ngủ thì anh thấy chuột chui vào màn nên đã dậy để đuổi chuột. Cứ nghĩ con chuột đã chui ra rồi, anh lại yên tâm ngủ tiếp.
“Đang ngủ lại thấy có con gì chạy lục bục trong chăn. Mình cuống quá, hất tung chăn lên thì phát hiện con chuột. Vừa định giơ tay túm thì nó chạy vụt đi, chạy quanh màn nên mình cũng đuổi vồ theo mà vội không dùng phương tiện bảo hộ gì. Khi mình chộp được nó, đang cầm trong tay thì bị con chuột cắn vào ngón giữa bàn tay phải, rất đau và máu tứa ra”, anh Quế nhớ lại.
 
Hà Nội: Nhiều bệnh nhân phải nhập viện vì chuột cắn
Chỉ vì vết chuột cắn, bệnh nhân này đã phải nằm viện 4 ngày mới dứt sốt và vẫn cần tiếp tục theo dõi tại viện. Ảnh: Tú Anh
Nhưng sau khi tiêu diệt con chuột, anh nghĩ vết cắn cũng không nghiêm trọng nên chỉ rửa lại bằng nước thường rồi đi ngủ tiếp. Hôm sau đi làm thì lấy urgo băng vào sau ba hôm thì thấy vết cắn đã se miệng dù vẫn còn hơi sưng.
“Dù miệng vết cắn đã se se nhưng sung quanh vết thương lại sưng đỏ, rồi người mình bị sốt khi nóng bừng bừng, khi lạnh run. Nhưng lúc ấy cũng không nghĩ gì đến việc đi khám, không nghĩ vết chuột cắn lại gây ra tình trạng này bởi việc bị chuột gặm chân, cắn khi đang ngủ khá nhiều nên tôi chỉ ra hiệu thuốc mua thuốc cảm sốt uống. Nhà thuốc bán cho ba ngày thuốc, uống hết ngày đầu không khỏi, vết thương sưng to lan cả sang ngón bên cạnh, đau người, rồi choáng váng mới vội đến viện khám”, anh Quế nói.
Sau khi khám tại BV E Hà Nội và kể về hiện tượng sốt nóng, sốt lạnh sau khi bị chuột cắn và hiện tượng sưng vù nơi bị cắn, bác sĩ đã khuyên tôi đi tiêm phòng. Tuy nhiên, tại nơi tiêm phòng, họ nói tôi nên vào viện theo dõi vì lúc này có tiêm vắc xin ngừa uốn ván cũng không có tác dụng.
Hôm 17/12, sau khi vào Bệnh viện Nhiệt đới Trung ương khám, bác sĩ đã cho anh Quế nhập viện để theo dõi và đến nay, sau 4 ngày nằm viện thì anh mới hết sốt.
Một bệnh nhân khác cũng đang phải nằm viện điều trị vì bị chuột cắn là bệnh nhân Nguyễn Trung Kiên (34 tuổi, Đại Kim, Hoàng Mai, Hà Nội).
“Nhà có nhiều chuột, cả đêm chạy ầm ầm không sao ngủ được nên tôi mới mua bẫy về bẫy chuột. Khi phát hiện chuột vướng bẫy, tôi gỡ chuột ra thì bị chuột cắn, nghiến vào cả ngón tay cái ở bàn tay phải. Tôi hoảng quá, nhấc vội tay lên lăng mạnh mà con chuột cứng đầu vẫn không chịu bỏ ra, lôi cả nó và cái bẫy chuột lủng lẳng”, anh Kiên nói.
Vì vết cắn sâu, chảy quá nhiều máu, sợ uấn ván nên anh Kiên đã cẩn thận đi tiêm phòng uốn ván, nhưng sau 3 hôm thì vết cắn sưng lên, sốt khi nóng, khi lạnh run người nên phải nhập viện điều trị.
Nhiễm độc vì chuột cắn
BS.Ths Nguyễn Hồng Hà, Phó giám đốc, Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương cho biết, trường hợp bệnh nhân phải nhập viện điều trị vì chuột cắn không phải là cá biệt. Thỉnh thoảng viện vẫn tiếp nhận các bệnh nhân này và đều được điều trị khỏi và không xác nhận trường hợp nào bị suy thận. Ở thời điểm này, tại viện cũng có 3 bệnh nhân bị chuột cắn đang phải nằm điều trị.
Các bệnh nhân này chủ yếu bị nhiễm độc do chuột cắn và bệnh này đều có thể điều trị khỏi bằng kháng sinh.
“Bệnh nhiễm độc do chuột cắn còn gọi là bệnh Sodoku. Thời kỳ ủ bệnh của bệnh Sodoku thường từ 5 ngày đến 4 tuần. Khởi phát đột ngột với biểu hiện sốt cao (39 - 40 độ), ớn lạnh, sốt thành từng  cơn, sốt không có tính chu kỳ. Sự tái phát cơn sốt có thể xuất hiện vài lần trong vòng từ 1 đến 3 tháng. Các dấu hiệu ngoài da là các ban sẩn xuất huyết, có xu hướng dính liền với nhau, thường tập trung ở da đầu, mặt và nửa thân trên. Ở chỗ bị cắn, các tổn thương ngoài da có thể tự khỏi, nhưng phần lớn các trường hợp xuất hiện ban xuất huyết hoại tử tại chỗ và có phản ứng của hạch khu vực. Trong quá trình bị bệnh, bệnh nhân có thể có các biểu hiện đâu cơ, đau khớp và thường diễn biến dẫn tới viêm khớp”, BS Hà nói.
Trong những trường hợp nặng, bệnh nhân có thể có các dấu hiệu của hệ thống thần kinh: đau đầu, ảo giác, mê sảng dẫn đến hôn mê.  Nếu bệnh nhân không được điều trị, bệnh kéo dài thường 1 đến 2 tháng và gây ra tỷ lệ tử vong khoảng 6 đến 10%.
Ngoài ra, người bị chuột cắn còn có thể mắc căn bệnh sốt do chuột cắn, là một bệnh lý khá hiếm gặp, gây nhiễm trùng toàn thân.  Các triệu chứng của bệnh sốt do chuột cắn có biểu hiện đột ngột với triệu chứng sốt cao, đau cơ, đau khớp, buồn nôn, nôn, đau đầu sau đó thường có nổi ban ở các chi, vùng trên thân người. Viêm đa khớp có thể xuất hiện ở một nửa số bệnh nhân. Các biến chứng có thể là viêm màng não, viêm cơ tim, viêm phổi và suy đa tạng.

Trẻ giấu tài vì sợ bạn bắt nạt

Nhiều trẻ em không thể hiện khả năng tốt nhất mà chúng có thể, vì sợ bạn cùng học có thể dùng hành vi bạo lực với chúng.

Vì sợ bạn có hành vi bạo lực, nên trẻ không dám thể hiện khả năng của bản thân. Ảnh: Alamy.
Vì sợ bạn có hành vi bạo lực, nên trẻ không dám thể hiện khả năng của bản thân. Ảnh: Alamy.
Các nhà khoa học thuộc Hội chống đe dọa Anh khảo sát 1.042 trẻ em từ 11 đến 16 tuổi qua Internet từ tháng 8 đến tháng 10. Kết quả cho thấy, một nửa số chúng chủ động không thể hiện khả năng do sợ bạn bắt nạt. 1/4 trẻ không dám tham gia các hoạt động ở trường vì lý do tương tự. Trong đó, 20% trẻ nữ và 10% trẻ nam cho biết chúng tự ý giảm kỹ năng toán học.
Cuộc khảo sát cũng cho thấy, khoảng 11% trẻ em ngưng tập hát, 8% không tham gia các buổi tập đóng phim, 9% không nhảy múa, khoảng 8% từ bỏ thể thao vì sợ bị bạn bắt nạt, BBC đưa tin.
Theo Chủ tịch Hội chống đe dọa - Ross Hendry, vấn đề bị bắt nạn trong trường sẽ khiến trẻ bỏ các tiết học, không tham gia hoạt động thể thao, không thi, né tránh các hoạt động ngoại khóa và hạn chế sự lựa chọn trong cuộc sống của chúng sau này.

Tự túc rau xanh


Bên này, đồ châu Á giờ nhiều, mùa hè hầu như đủ các loại rau củ quả như ở Việt Nam, nhưng mấy loại gia vị thì chuyển từ nhà sang ăn vẫn thơm, ngon hơn so với cây trồng bên này dù nhìn bề ngoài thì không bắt mắt.
Rau gia vị người Việt mình tự trồng bên này thì hình thức rất đẹp, do đất bên này tốt. Nghe một số người nói, dân Việt ở Česko, Polsko còn áp dụng công nghệ phun hóa chất, kích thích rau tăng trưởng nhanh, quay vòng nhiều để thu lãi cao. Bánh chưng họ cũng cho pin vào luộc... Nói chung ở nhà có mánh khóe gì, bên này đều áp dụng triệt để. Thất nhân, thất đức quá.
Tất cả mấy loại rau như húng láng, húng chó, rau răm... mua về nhặt phần ngọn lá to ăn, phần cuống các bạn đừng vứt đi, mà ngâm vào nước lã vài tiếng rồi đem trồng là cũng mọc được thành cây đó. Hồi tôi ở Liên Xô cũ, do ở tập thể, chật chội, không thể mua đất về trồng được, tôi đem củ hành tây khô có rễ lưa thưa, chẻ ra làm 4, rồi đặt lên vỏ quả trứng (trong đổ đầy nước), cứ dài độ một gang tay, thì lại cắt sát gốc, vài hôm sau nó lại mọc lên. Một củ hành quay vòng được 3-4 lần, thế mà cũng có hành ăn suốt mùa đông.
Các bạn lưu ý, khi mua đất ở siêu thị, đất của họ nhiều chủng loại "đồ nào thức nấy", có loại chuyên để trồng hoa, loại chuyên để củ phát triền....nên khi mua đất trồng rau, mua loại Universam... là tiện nhất. Ngày xưa, lần đầu tôi mua đất không để ý, mua đúng loại tốt cho hoa, thế là mấy cây gia vị, lá đâu chưa thấy, đã tranh nhau ra hoa hết... Sau đó tôi mới rút ra kinh nghiệm này. Hè rồi tôi cũng trồng một loạt rau, mãi không thấy lên, tưởng hỏng, ai ngờ quá hạn tầm một tháng thì lên vùn vụt. Tôi nghĩ hay là năm nay nhuận nên thời tiết bị lùi lại một tháng, cây phát triển chậm hơn một tháng nhỉ.
Tôi thấy trong số các loại hạt, hạt giống rau cải của Tây là dễ trồng nhất. Tháng 4-5 bỏ vài nhúm hạt vào khay đất, sau một tháng, hai vợ chồng ăn không hết, tốt um. Mỗi bữa ra ngắt 8-10 lá cũng được bát canh cải gừng ngon quắt tai. Hiệu quả kinh tế thì chắc không ăn thua, nhưng cũng là một hình thức thư giãn vào ngày nghỉ cuối tuần .
Chúc các bạn xa quê thành công với mô hình vườn treo nhé.

Đèn phòng tắm gây mù mắt trẻ


(VTC News) - Hệ thống đèn chiếu sáng trong phòng tắm – Master Bathroom - đã khiến cho một trẻ em bị mù.
Một em bé ở Thiểm Tây, Trung Quốc sau 2 tháng sử dụng hệ thống đèn chiếu sáng Master Bathroom đã bị mù. Nguyên nhân được xác định là do ánh sáng xanh gây tổn thương mắt.
Đèn phòng tắm gây mù mắt trẻ
Thủ phạm có thể gây mù mắt ở trẻ do phát ánh sáng màu xanh 
Tin tức này khiến nhiều người lo ngại, đặt câu hỏi tại sao ánh sáng này lại có thể gây tổn thương lớn đến vậy cho đôi mắt của trẻ? Trong sinh hoạt còn có những nguồn ánh sáng nào sẽ ảnh hưởng đến thị lực của trẻ?

Theo chủ nhiệm khoa mắt Bệnh viện Trung y Bắc Kinh thuộc Đại học y khoa Thủ Đô Phó Ngạn Giang, ánh sáng xanh trong hệ thống đèn Master Bathroom làm hại mắt do ánh sáng có màu xanh, đồng thời đây là ánh sáng khả kiến tạo năng lượng cao, có bước sóng 400-500nm.

Nó có thể xuyên qua thủy tinh thể tới võng mạc, gây nên tổn thương quang học cho võng mạc, hơn nữa còn đẩy nhanh quá trình oxy hóa của các tế bào điểm vàng. Vì thế, ánh sáng xanh đã được nghiên cứu chứng thực cho thấy là thứ ánh sáng gây nguy cơ mù cao nhất.

Trẻ sơ sinh có đôi mắt dễ bị tổn thương bởi ánh sáng xanh. Bởi vì thủy tinh thể của trẻ sơ sinh khá trong suốt, khó lọc được ánh sáng xanh.

Ở độ tuổi từ 1-2 tuổi, khoảng 70-80% ánh sáng xanh có thể xuyên qua được thủy tinh thể tới võng mạc. Còn ở độ tuổi từ 2-10 tuổi, khoảng 60-70% ánh sáng xanh có thể chiếu thẳng được tới võng mạc.

Cho nên, khi dùng ánh sáng xanh để trị liệu vàng da trẻ sơ sinh, bác sĩ nhất thiết phải dùng vải đen che mắt trẻ sơ sinh, để tránh bị tổn thương.   

Tổn thương do ánh sáng xanh gây cho mắt được tích tụ dần dần. Cứ cho là đứa trẻ không nhìn thẳng vào nguồn ánh sáng, song lâu ngày cũng sẽ tạo nên tổn thương cho mắt.

Vì thế, với trẻ nhỏ, nhất là với những trẻ sơ sinh thích “tìm chỗ sáng”, việc bảo vệ cho đôi mắt không bị tổn thương từ ánh sáng xanh là hết sức quan trọng.

Còn có những nguồn ánh sáng nào có ánh sáng xanh nữa? Các bậc phụ huynh cần lưu tâm đến đèn LED. Chẳng hạn như ánh sáng từ màn hình máy tính, màn hình điện thoại di động....

Hai là ánh sáng nhấp nháy từ đồ chơi. Rất nhiều đồ chơi trẻ em có nguồn sáng nhấp nháy liên tục, tuy cường độ không lớn, nhưng nếu trẻ tiếp xúc tương đối nhiều thì cũng dễ tạo thành tổn thương.

Ba là đèn flash. Khi chụp ảnh cho trẻ dưới 2 tuổi, tốt nhất không dùng đèn flash.

Còn một loại nữa là đèn chiếu sáng. Nhà có trẻ nhỏ, khi lắp đặt nên ít dùng đèn chiếu sáng có hiệu ứng sân khấu, để bảo vệ đôi mắt cho trẻ.

CHÉM GIÓ





Đêm khuya, năm chàng sinh viên nằm trên sân thượng ký túc xá ngắm nhìn bầu trời lấp lánh đầy sao. Gió từ sông Hồng dịu dàng thổi từng cơn. Một chàng bỗng nói:
- Hôm qua ba má dưới quê bán lúa gởi cho tao một tỷ đồng. Ba tao viết trong thư:
"Dạo này gia đình khó khăn vì phải dành dụm sắm thêm bốn chiếc xe hơi nữa vì ba bắt đầu lớn tuổi, đi cày ruộng mà không ngồi xe máy lạnh thấy bực bội lắm.
Bữa trước trời không chịu mưa, em gái mày phải liên hệ với nhà máy mua nước ngọt Coca Cola về tưới ruộng, chưa biết lúa mọc ra sao nhưng kiến làng mình uống nước ấy nhiều quá, chỉ cần bắt một con thả vào nồi cơm là tất cả ngọt như chè.
Không hiểu tại sao độ rày dân thành phố đổ dồn về quê, người thì cắt cỏ, người thì chăn trâu, họ nói vậy vẫn sướng hơn thành thị bị kẹt xe mà chật chội. Nhiều cô đẹp lắm, mặc váy đầm, phấn son đầy mình cứ giành cấy lúa với phun thuốc trừ sâu; nhà ta cũng có mấy hoa hậu xin được nấu cám heo mà ba còn hỏi xem có trình độ Anh văn bằng C không đã.
Tội nghiệp em trai mày khóc quá trời, nó học xong nhà trường đày sang Pháp thực tập, nó nhờ ba chạy để được về làng nhưng ba nghĩ ai cũng thế thì bao giờ những dân ở đấy mới có văn hóa nên lại thôi.
Số tiền một tỷ này gửi cho mày là lấy tạm ở tiền ăn trầu của bà ngoại, ba biết như thế là ít nhưng con chịu khó, nếu thiếu mượn đỡ bạn bè, tuần sau ba gửi tiếp".
Cả bọn nghe xong, an ủi:
- Tội nghiệp mày ghê!
- Càng nghèo càng ráng học nghe em.
Chàng thứ hai thổ lộ:
- Chưa khổ bằng tao. Sáng nay thầy hiệu trưởng gọi lên cảnh cáo vì bỏ cơm ở nhà ăn tập thể sinh viên. Chán quá, quanh đi quẩn lại cũng mấy chục món đó: heo quay, vịt bát bửu, gà nhồi hạt sen, cá lóc đút lò, cua rút xương, tôm càng hấp rượu… ai mà nuốt cho được. Đề nghị bao nhiêu lần là thực đơn phải có rau muống nấu cà, nhà trường hứa sẽ giải quyết rồi đâu lại hoàn đó. Tuần trước anh thằng bạn bên Mỹ gửi về một hũ mắm nêm, cả lớp thèm quá phải trùm chăn chấm với bánh mì vì sợ giáo vụ phát hiện tịch thu.
Những tiếng kêu phẫn nộ vang lên:
- Sao trắng trợn thế nhỉ?
- Đúng là miếng ăn là miếng nhục rồi.
- Để tao kể tiếp. Đã thế đồ ăn họ chế biến rất bừa bãi. Ví dụ như món canh chua, rau được thái nhỏ như sợi tóc, ướp với nước cốt me bảy ngày, rồi họ đem từng sợi nhồi vào củ nhân sâm, hấp lên. Sau đó lấy ra cho vào bụng cá, mang cá ấy thả xuống nước mưa hứng trên là sen vào những đêm trăng rằm, tiếp theo cá được các thiếu nữ câu lên bằng cần câu vàng, sau đó cho vào máy vi tính xử lý nửa ngày, lôi cá ra bắt làm bản kiểm điểm, bắt cá xem chương trình ca nhạc thời trang. Cuối cùng cho cá vào chậu vẽ các cô mặc áo tắm rồi mới mổ bụng cá lấy rau ra. Chế biến cẩu thả như thế mà lại trách tao không chịu ăn thì có dã man không?
Cả bọn gào lên:
- Dã man quá!
Chàng thứ ba thét:
- Tớ mới thực sự bi kịch. Vừa rồi tớ lò mò xuống khu vệ sinh định tắm thì chả gặp một ai. Nước nóng, nước lạnh, xà bông thơm, khăn bông, dầu gội đầu, máy sấy tóc, kem dưỡng da để ngổn ngang, thứ nào cũng còn nguyên trong hộp. Chưa kịp làm gì đã bị những người phục vụ đổ xô ra hỏi có giặt đồ không, có kỳ lưng không, nếu đồng ý họ sẽ cho tớ tiền "boa", nhưng các cậu biết đấy, đời nào tớ chịu bán mình. Phòng tắm sinh viên được xây rất tồi, gạch men của Ý, gương soi của Đức, còn thảm chùi chân của Ănggôla, bồn rửa mặt bằng ngọc bích, còn bồn tắm bằng cẩm thạch. Tớ đòi phải có gáo dừa và xơ mướp để kỳ thì tất cả đều gãi đầu gãi tai xin lỗi vì những thứ đó phải đặt riêng. Bực nhất là đang tắm họ cứ bấm chuông hỏi có dùng trà thơm không, có ăn bánh hoa cúc không, có gội đầu bằng sữa ong chúa không. Ra khỏi cửa còn bắt làm móng chân, bắt nhúng mình vào bể dầu thơm. Tàn ác đến thế là cùng.
Tất cả nghẹn ngào thông cảm. Chàng thư tư vừa khóc, vừa nói:
- Nỗi khổ của các anh suy cho cùng vẫn là cái khổ vật chất, còn em khổ tinh thần mới bi kịch. Em mới vào năm thứ nhất mà vài chục công ty cứ kiên quyết bắt làm giám đốc, họ nói nếu chờ em ra trường sợ các công ty khác tranh mất. Từ chối cũng mệt vì đích thân các giám đốc đang tại chức đến năn nỉ suốt ngày, họ bảo chỉ cần em ừ một cái là họ có cớ về hưu, chẳng lẽ em không biết thương người lớn tuổi sao?
Trong khi chờ đợi, cái gì họ cũng hỏi ý kiến, thành ra vừa học vừa ký các quyết định bổ nhiệm, duyệt chi vài triệu đôla, hoặc phải nghiến răng cho ra nước ngoài ký kết các hợp đồng đến kiệt sức. Đã thế nhiều cô tài tử xinê đòi yêu em. Họ đứng dưới cửa sổ, trèo lên mái nhà hoặc đánh đu trên cành cây hy vọng em để ý, hễ gió thổi là rớt lộp độp như mít rụng, rồi lại leo lên. Em có tấm hình trong thẻ sinh viên bị một cô trộm được phóng to bằng cái nhà treo giữa ngã tư với dòng chữ: "Sinh viên, người mẫu gọi là yêu".
Tất cả ứa nước mắt. Chàng thứ năm lấy chiếc khăn tay màu cháo lòng lau mặt cho các bạn, vắt mạnh xuống sàn gạch rồi nói:
- Kể khổ mãi rồi. Để tớ kể một cái sướng nghe.
- Kể đi!
- Sáng nay tao nằm chơi trên đường, tự nhiên có chiếc xe tải chạy qua rồi de lại đưa tiền, vì tài xế thấy bụng tao sát vào da nên tưởng đã cán qua, vội vã bồi thường. Sướng chưa?

AQ có giá hơn IQ?

Đỏ thắng ?


AQ (Adversity Quotient) là chỉ số đo khả năng đối xử/quản lý nghịch cảnh, khó khăn, stress, gọi tắt là chỉ số vượt khó. Bên cạnh những đại lượng quá quen thuộc như IQ (chỉ số thông minh) hay EQ (chỉ số cảm xúc), AQ hiện được coi là một trong những chỉ số định lượng các phẩm chất tạo nên thành công của con người. >> Bạn thuộc dạng thông minh nào?
IQ, EQ đã lỗi thời?
Bạn tự hào về chỉ số IQ (Intelligence Quotient - chỉ số thông minh) của mình. Nó có thể thể hiện trí thông minh "thô" của bạn, nhưng nhiều chuyên gia cho rằng, nó chỉ là 1 yếu tố nhỏ tạo nên thành công.
Manh nha hình thành từ năm 1912, khái niệm IQ đã "thống trị" khá lâu trong quan niệm về thước đo phẩm chất dẫn đến thành công của con người.
IQ, theo quan niệm phổ thông, thường được mặc định song hành với khả năng tư duy. Tuy nhiên, sau này, nhà tâm lý học Howard Garner đã mở rộng khái niệm IQ, khi chứng minh sự tồn tại của 8 dạng thức thông minh khác nhau và các yếu tố này đều ảnh hưởng đến thành công của một người.
Ngoài IQ, EQ và AQ, trong cuốn sách "Thế giới phẳng: Tóm lược lịch sử thế giới thế kỷ 21" của nhà báo Thomas L. Friedman, xuất bản lần đầu năm 2005, còn đề cập 2 khái niệm CQ (Curiosity Quotient - Chỉ số tò mò) và PQ (Passion Quotient - Chỉ số đam mê) và coi tổng hợp 2 chỉ số này có thể còn cần thiết hơn IQ (CQ + PQ > IQ)
Năm 1995, Daniel Goleman đã giới thiệu 1 khái niệm mới: Năng lực xúc cảm (EQ - Emotional Intelligence) như một yếu tố cơ bản dẫn đến thành công. Sự phát hiện này giải thích tại sao 1 số người không thông minh lý tính (IQ) nhưng có sự nhạy cảm cao lại thành công hơn những người có chỉ số IQ cao.
Năm 1997, nhà tâm lý học người Mỹ Paul Stoltz lần đầu tiên đưa ra 1 khái niệm mới: AQ (Adversity Quotient) trong cuốn sách "Adversity Quotient: Turning Obstacles into Opportunities" (AQ: Xoay chuyển trở ngại thành cơ hội). Trong đó, ông định nghĩa, AQ là đại lượng đo khả năng đối diện và xoay sở của một người trước các thay đổi, áp lực và các tình huống khó khăn.
Trong cuốn sách xuất bản sau đó, Adversity Quotient @ Work, bàn kỹ hơn về vấn đề tương tự, ông giải thích cụ thể hơn cách thức áp dụng khái niệm AQ, để có thể mang lại lợi ích.
Tác giả khẳng định, AQ giải thích tại sao một số người không hẳn thông minh, hay được giáo dục tốt, đồng thời thiếu hiểu biết xã hội, mà lại thành công trong khi nhiều người khác thất bại.
Được viết ra trên cơ sở tích luỹ kinh nghiệm thực tế từ nhiều nghiên cứu với hàng ngàn giám đốc điều hành và nhân viên trong hàng trăm lĩnh vực kinh doanh đa dạng, cuốn sách này đã nhanh chóng trở thành handbook (sổ tay) bí quyết thành công ở nhiều tập đoàn, tổ chức.
Nó cũng được sử dụng trong những bài tập dành cho các VĐV thể thao Olympics, những trường học, những tập đoàn, doanh nghiệp dùng để đào tạo nhân viên.
AQ: Chỉ số vượt khó
Paul Sloltz đã phát triển khá nhiều ý tưởng của mình từ những nhà tâm lý học đi trước, như Abraham Maslow, tác giả của tháp Maslow nổi tiếng; từ Martin Seligman, tác giả của sách "Học lạc quan", và Stephen R. Covey, tác giả của "7 thói quen của người thành đạt".
Nhiều nhà tâm lý đã ủng hộ rất nhiệt tình cho thuyết AQ này. Điều này góp phần khẳng định, việc lượng hóa những phẩm chất tâm lý bậc cao là một điều có thề làm được như đã từng làm với trí tuệ (IQ) và cảm xúc (EQ).
Paul Sloltz cho rằng, những người có AQ thấp thường dễ xúc động và dễ buông xuôi trước nhiều vấn đề trong cuộc sống. Trong khi, những người có AQ cao sẽ ít khi đầu hàng và dễ dàng trở thành lãnh đạo trong tương lai.
Ông phân định ra 3 dạng người dựa trên cách thức họ đối diện với những khó khăn, thử thách trong cuộc đời. Đó là: Quitter, Camper và Climber.
Theo 1 cuộc điều tra xã hội học, với hơn 150.000 lãnh đạo doanh nghiệp trong hầu hết các lĩnh vực trên thế giới, có nhiều người thuộc tuýp Quitter (5 -20%), phần lớn thuộc dang Camper (65-90%), và chỉ có rất hiếm người thuộc dạng Climber.
1. Quitter: Là những người dễ buông xuôi. Họ dễ dàng nản chí, dễ dàng từ bỏ việc theo đuổi 1 công việc, 1 dự định và cao hơn là 1 mục đích sống. Và, kết quả là thường giữa đường đứt gánh, và nhận thất bại, hoặc kết quả không như ý.
2. Camper: Là những người chịu khó, làm việc chăm chỉ, có ý thức phấn đấu rèn luyện bản thân, và sẽ làm nhiều thứ để đạt tới 1 mức độ nhất định nào đó trong cuộc sống. Tuy nhiên, họ dễ hài lòng và thoả hiệp với bản thân để thấy như vậy là đủ.
3. Climber: Là những người có sự kiên định và hoài bão lớn. Họ luôn học hỏi, rèn luyện bản thân, nỗ lực cố gắng để đạt tới những mức độ tốt nhất có thể trong khả năng. Họ cũng thường là tuýp người không chấp nhận 1 tình thế sẵn có, và tìm cách xoay sở để cải thiện nó tốt hơn.
Theo đó, ông coi chỉ số đo khả năng vượt qua những điều kiện khó khăn là yếu tố lớn nhất trong những phẩm chất tạo nên sự thành công cho con người.
Theo Paul Sloltz, chỉ số AQ có thể đo mức độ hoài bão, nỗ lực, sự sáng tạo, năng lượng, sức khoẻ lý tính, xúc cảm và hạnh phúc của một người. Nó cũng chính là một chỉ báo về 4 mức độ cao thấp của bản lĩnh sống:
1. Đối diện khó khăn
2. Xoay chuyển cục diện
3. Vượt lên nghịch cảnh
4. Tìm được lối ra
Theo quan niệm của nhiều người, IQ và EQ là những khái niệm "fix", có nghĩa là phần nhiều thuộc về "thiên phú", khó có khả năng thay đổi. Trong khi đó, AQ là đại lượng có thể được rèn luyện để "cải thiện, nâng cấp".
Còn bạn, đã bao giờ bạn tự định lượng chỉ số AQ của mình?

Bạn thuộc dạng thông minh nào?
Lâu nay, người ta thường đồng nhất khái niệm "thông minh" với khả năng trí tuệ và được "định giá" thông qua các bài trắc nghiệm IQ. Nhiều điều tra xã hội học đã chứng minh rằng, những người có IQ cao dễ thành công trong công việc và cuộc sống hơn những đối tượng khác. Nhưng, một nghiên cứu về lý thuyết "đa thông minh" đã đưa đến những cách nhìn khác.
Lịch sử khái niệm "thông minh"
Năm 1905, nhà Tâm lý học người Pháp Alfred Binet lần đầu tiên đưa ra một bảng test làm thước đo về độ thông minh, với mục đích phân loại học sinh thành những nhóm tương đương về trí tuệ để thuận tiện cho việc đào tạo.
Năm 1912, nhà Triết học và Tâm lý học người Đức William Stern cho ra đời thuật ngữ IQ (intelligence quotient). Ông đã sử dụng thương số giữa Tuổi trí tuệ (phản ánh mức độ phát triển trí tuệ của một người) với Tuổi sinh học (tuổi thực tế của người đó) để tính toán sự phát triển trí tuệ của một cá nhân.
Năm 1916, Lewis M. Terman, một nhà Tâm lý học ở trường ĐH Stanford đã cải tiến cách tính này, bằng việc nhân thương số trên với 100 để bỏ bớt số lẻ sau dấu thập phân. Công thức tính chỉ số thông minh của ông: IQ=Tuổi trí tuệ*100/Tuổi sinh học đã được công nhận và sử dụng rộng rãi.
Ông cũng hoàn thiện thêm từ bảng test của Binet để tạo nên bản trắc nghiệm Stanford-Binet được coi là bản gốc cho nhiều bài test IQ hiện nay.
Lý thuyết "đa thông minh"
Howard Gardner, cha đẻ của thuyết "đa thông minh".
Lý thuyết “đa thông minh” - theory of multiple intelligences (MI) – được nhà Tâm lý học Howard Gardner, GS. ĐH Harvard đưa ra lần đầu trong cuốn sách “Frames of Mind: The Theory of Multiple Intelligences” xuất bản vào năm 1983.
Trong lý thuyết này, Howard phản bác quan niệm truyền thống về khái niệm thông minh, vốn thường vẫn được đồng nhất và đánh giá dựa trên các bài trắc nghiệm IQ. Ông cho rằng khái niệm này chưa phản ánh đầy đủ các khả năng tri thức đa dạng của con người.
Theo ông, ở trường, một học sinh giải quyết dễ dàng một bài toán phức tạp chưa chắc đã thông minh hơn đứa trẻ khác loay hoay làm mãi không xong bài toán đó. Cậu học sinh thứ hai rất có thể sẽ giỏi hơn trong các “dạng” thông minh khác.
Lý thuyết “đa thông minh” cho rằng, mỗi cá nhân hầu như đều đạt đến một mức độ nào đó ở từng “phạm trù” trong hệ thống các dạng thông minh. Mức độ này thấp hay cao thể hiện hạn chế hay ưu thế của cá nhân đó trong lĩnh vực này. Đặc biệt, mức độ này không phải là “hằng số” trong suốt cuộc đời của họ mà sẽ có thể thay đổi (nâng cao hay giảm đi) tùy vào điều kiện trau dồi.
Theo đó, Howard Garder và nhóm cộng sự của mình đề xuất việc giáo dục trong nhà trường không nên “rập khuôn” ở một nội dung chung cho các đối tượng, mà nên phân loại thành các hình thức đào tạo tập trung để phát triển (những khả năng) hoặc cải thiện (những mặt yếu) của học sinh.
Ở lần xuất bản đầu tiên, “Đa thông minh” được phân chia trên 7 dạng thức: Thông minh Logic – Toán học (Logical – Mathematical), Thông minh Từ vựng - Ngôn ngữ (Verbal – Linguistic), Thông minh Thị giác – Không gian (Visual – Spatial), Thông minh Cơ thể (Bodily – Kinesthetic), Thông minh Âm nhạc (Musical), Thông minh Nội tâm (Intrapersonal) và Thông minh Tương tác (Interpersonal).
Sau này, các tái bản của “Frames of Mind” bổ sung thêm định nghĩa về dạng thông minh thứ 8: Thông minh Thiên nhiên (Naturalist Intelligence) và hiện tại đang xem xét kết nạp thêm dạng thông minh thứ 9: Thông minh Sinh tồn (Existentialist Intelligence). Ông cũng đã từng cân nhắc phạm trù Thông minh Tinh thần (Spiritual Intelligence) nhưng về sau quyết định không đưa vào hệ thống này.
Tranh luận về MI
Lý thuyết này đã gây nên sự chú ý đặc biệt, kéo theo sự tranh luận sôi nổi trong cộng đồng các nhà tâm lý học, giới học thuật và giáo dục.
Nhiều nhà tâm lý học đã phản đối cách đặt vấn đề của Howard Gardner. Họ cho rằng ông xây dựng lý thuyết này dựa trên trực giác của mình nhiều hơn là các dữ liệu hay kinh nghiệm nghiên cứu. Và rằng, cách phân loại thông minh của ông chỉ là cách gọi tên khác đối với các dạng năng khiếu hay tuýp tính cách cá nhân. Nói cách khác, ông chẳng mở rộng được thêm gì ở khái niệm thông minh, mà thay vào đó là sử dụng khái niệm này cho những cái mà nhân loại vẫn quen gọi là “khả năng”.
“Phe” ủng hộ MI thì “cãi lại” rằng quan niệm thông minh truyền thống quá hẹp, do đó phải mở rộng định nghĩa này để phản ánh chính xác hơn bức tranh sinh động các khả năng của con người.
Họ tuyên bố rằng, quan niệm cũ về thông minh sụp đổ chính vì sự hạn chế của nó, chứ không phải khái niệm thông minh chỉ được “đóng khung” ở khả năng nhận thức và trí tuệ của cá nhân. Trí thông minh phải cần thiết được tính đếm dựa trên nhiều dạng phẩm chất, chứ không chỉ đơn thuần xác định trên các bài test IQ.
“Bất chấp” những tranh cãi trong giới học thuật, lý thuyết này đã được các nhà giáo dục và các nhà làm chính sách đón nhận nhiệt tình. Trong hơn 20 năm qua, nó thực sự đã ảnh hưởng rất lớn vào nhận thức và hành động trong giáo dục, đặc biệt là ở Mỹ.
Nhiều trường ĐH, trung học đã thiết kế chương trình giảng dạy, phân chia các lớp học và thậm chí cấu trúc lại toàn bộ hệ thống trường dựa trên việc vận dụng MI. Rất nhiều cuốn sách và tài liệu giáo dục đã tham gia phân tích lý thuyết này và đưa ra những gợi ý cho việc áp dụng chúng trong các lớp học.
Nhiều giáo sư đã tiếp tục nghiên cứu sâu hơn và rộng hơn về MI, thử nghiệm với những khóa học và bài thi để kiến giải và đóng góp cụ thể hơn những ví dụ thực tiễn.
Các miền "thông minh" trong hệ thống MI của Howard Gardner.
Xin giới thiệu những phạm trù trong hệ thống đa thông minh của Howard Gardner cùng những “yếu tố” để nhận biết và đánh giá chúng.
Ở trong bài, chúng tôi sử dụng khái niệm “năng lực” thay cho “thông minh” để thuận tai.
7 dạng năng lực
1. Năng lực tư duy: Giỏi làm việc với các con số
Là khái niệm đượ c nói đến nhiều nhất. Năng lực này được thể hiện ở các khả năng như tính toán, phân tích, tổng hợp và nhận định... Những người có năng lực tư duy tốt thường có trí nhớ tốt, thích lý luận, giỏi làm việc với các con số, nhìn nhận vấn đề logic, khoa học... Tố chất này giúp người ta dễ thành công trong các lĩnh vực khoa học và công nghệ như: Toán học, Vật lý, Tin học, Thiên văn...
2. Năng lực ngôn ngữ: Giỏi làm việc với các con chữ
Nhạy cảm và thông minh trong sử dụng từ ngữ, ưa thích sáng tạo các tầng ý nghĩa của câu chữ. Những người có năng lực ngôn ngữ cao thường có kỹ năng nói và viết tốt. Họ cũng thường được hậu thuẫn bởi trí tưởng tượng phong phú và khả năng miêu tả, kể chuyện hấp dẫn. Những tố chất này giúp họ dễ thành công trong các lĩnh vực Văn học, Biên kịch, Viết lời quảng cáo, Luật sư, Diễn giả…
3. Năng lực biểu diễn: Giỏi làm việc với các bộ phận cơ thể
Năng lực này thể hiện rõ nhất qua khả năng chỉ huy, điều khiển những bộ phận trên cơ thể: mắt, miệng, tay, chân... Những người này thường rất khéo léo và uyển chuyển trong các động tác, dễ dàng diễn tả hoặc truyền đạt cảm xúc qua hình thể. Tố chất này giúp người ta dễ thành công nếu đi vào các ngành biểu diễn như Múa, Xiếc, Diễn viên, Thể dục dụng cụ, Vũ công, Bơi lội... Các ngôi sao bóng đá cũng có một phần tố chất này.
4. Năng lực âm nhạc: Giỏi làm việc với các tổ hợp âm thanh
Theo Howard Gardner, năng lực này có quan hệ gần như tỷ lệ thuận với năng lực ngôn ngữ. Nó thể hiện ở sự nhạy cảm đối với các giai điệu, cảm xúc, tiết tấu, âm thanh… Thuở bé, năng lực này có thể nhận biết qua các khả năng nhận thức, thẩm âm và ghi nhớ các giai điệu. Những em bé có khả năng này rất ưa thích bắt chước hoặc sáng tạo các tổ hợp âm thanh. Đương nhiên, đối tượng này dễ thành công trong các ngành Âm nhạc như Ca sĩ, Nhạc sĩ, Soạn nhạc...
5. Năng lực thị giác: Giỏi làm việc với các vật thể, không gian
Thế mạnh lớn nhất trong khả năng này là có cảm giác tốt, chuẩn xác về không gian, tọa độ và bố cục. Nếu để ý, những em bé thuộc dạng này thường bộc lộ khả năng qua việc giỏi vẽ, thích tô màu, tò mò nghịch và sắp xếp các đồ vật, hay chịu khó làm những vật thể đẹp mắt… Nên đi vào những ngành như Họa sĩ, Kiến trúc sư, Nhà điêu khắc, Thủy thủ hay Phi công...
6. Năng lực tương tác: Giỏi làm việc với người khác
Tinh tế và nhạy cảm trong nhìn nhận, đánh giá con người và sự việc, nắm bắt trúng những xúc cảm của người khác. Những người này thường có đầu óc tổ chức, có khả năng thuyết phục và dễ gây ảnh hưởng. Những cá nhân này có tiềm năng khi làm những công việc như Nhà giáo, Bán hàng, Tư vấn, Chính trị gia hay Thủ lĩnh tôn giáo...
7. Năng lực nội tâm: Giỏi làm việc với chính mình
Rất am hiểu bản thân, đánh giá chính xác các cảm xúc và hành vi của mình. Theo Howard Gardner, những người này thường thích suy tư, có khả năng tập trung cao độ, làm việc độc lập một cách hiệu quả và thường nhìn nhận sự việc ở tầng nghĩa sâu… Nhiều người có khả năng này đã trở thành những nhà Triết học, Thần học, Phân tâm học nổi tiếng…
8. Năng lực Thiên nhiên: Giỏi làm việc với thiên nhiên
Khả năng này thể hiện ở sự nhạy cảm đối với các vật thể trong thế giới tự nhiên. Những người thuộc tuýp này rất tò mò quan sát và tìm hiểu về cây cối và động vật. Họ thường nắm bắt và học hỏi rất nhanh thông qua sự tương tác với thiên nhiên, với các hoạt động ngoài trời. Thiên hướng này giúp họ dễ đạt thành công nếu đi theo các ngành Sinh học, Môi trường, Y học…