Sau lưng người đàn ông

ka ka ka


‎01. Sau lưng người đàn ông đích thực là người đàn bà thích đực.
02. Sau lưng người đàn ông yếu đuối là người đàn bà chán chuối.
03. Sau lưng người đàn ông liệt dương là người đàn bà đáng thương.
04. Sau lưng người đàn ông đẹp zai là người đàn bà (dễ) mang thai.
05. Sau lưng người đàn ông thành công là người đàn bà ngồi không.
06. Sau lưng người đàn ông ngoại tình là người đàn bà ngồi rình.
07. Sau lưng người đàn ông bất lực là người đàn bà rất bực.
08. Sau lưng người đàn ông nghèo khó là người đàn bà nhăn nhó.
09. Sau lưng người đàn ông hám của lạ là người đà bà lăng chạ.
10. Sau lưng người đàn ông thành đạt là người đàn bà đánh bạc.
11. Sau lưng người đàn ông mạnh khỏe là người đàn bà thích đẻ.
12. Sau lưng người đàn ông hết tiền là người đàn bà giữ tiền.
13. Sau lưng người đàn ông lắm lộc là người đàn bà thâm độc.
14. Sau lưng người đàn ông mún nghỉ là người đàn bà năn nỉ.
15. Sau lưng người đàn ông trăng sao là người đàn bà lao đao.
16. Sau lưng người đàn ông cường tráng là người đàn bà phóng khoáng.
17. Sau lưng người đàn ông lụn bại là người đàn bà ăn hại.
18. Sau lưng người đàn ông có chỗ đứng là một người đàn bà thích chỗ cứng.
19. Sau lưng người đàn ông có nụ cười duyên là đàn bà mê tới phát điên.
20. Sau lưng người đàn ông ga lăng là người đàn bà thích lăng nhăng.
21. Sau lưng người đàn ông nịnh vợ là người đàn bà lo sợ.
22. Sau lưng người đàn ông thất bại là người đàn bà xui dại.
23. Sau lưng người đàn ông hung hãn là người bàn bà thỏa mãn.
24. Sau lưng người đàn ông lắm tài là người đàn bà chân dài.
25. Sau lưng người đàn ông buồn phiền là người đàn bà đòi tiền.
26. Sau lưng người đàn ông đang say là người đàn bà càm dao phay.
27. Sau lưng người đàn ông nổi tiếng là ngời đàn bà làm biếng.
28. Sau lưng người đàn ông hư đốn là người đàn bà thiếu thốn.
29. Sau lưng người đàn ông khôn ngoan là người đàn bà hân hoan.
30. Sau lưng người đàn ông nhu nhược là người đàn bà láo xược.
31. Sau lưng người đàn ông bất cẩn là người đàn bà vớ vẩn.
32. Sau lưng người đàn ông đi xa là người đàn bà trăng hoa.

· · · 36 phút trước ·

Nhiều cha mẹ vô ý 'đầu độc' con bằng thuốc cam

"Chưa bao giờ, Trung tâm phải điều trị cùng lúc nhiều trẻ bị ngộ độc chì đến vậy. Từ Tết đến nay đã có hơn 130 bé nhập viện, có đợt phải nằm ghép 2-3 trẻ một giường", tiến sĩ Phạm Duệ, Giám đốc Trung tâm chống độc, Bệnh viện Bạch Mai cho biết.

Thấy cậu con trai 13 tháng tuổi tự dưng không sốt nhưng ho, trớ, co giật cứng người, chị Thủy (Hoài Đức, Hà Nội) vội vàng đưa con đi cấp cứu. Tại Bệnh viện Nhi Trung ương, bé được chẩn đoán viêm màng não. Sau 10 ngày điều trị bé hết co giật nhưng không tỉnh táo.
Không những thế, kết quả xét nghiệm cho thấy hàm lượng chì trong máu đạt mức 81,6%. Ngay lập tức và bé được chuyển sang Trung tâm Chống độc, Bệnh viện Bạch Mai để thải chì.
Ảnh:
Một trẻ bị ngộ độc chì do thuốc cam đang điều trị tại Trung tâm Chống độc, Bệnh viện Bạch Mai. Ảnh: N.P
Theo lời kể của chị Thủy, ở quê chị, gia đình nào có con nhỏ cũng mua thuốc cam cho uống để trẻ hay ăn, chóng lớn, khỏe mạnh... Cũng vì thế, ngay từ khi con mới được 4 tháng tuổi, chị đã mua thuốc này về bồi bổ cho con, lớn hơn thì trộn cả vào cháo cho ăn.
"Thấy hàng xóm người ta cũng cho con uống thuốc cam mà có thấy ốm đau gì đâu nên mình mới thử. Ai ngờ lại thành đầu độc con mà chả biết con có khỏi bệnh được không nữa", chị Thủy buồn bã nói.
Ngoài việc dùng thuốc cam để "bồi bổ", tại trung tâm cũng đang điều trị cho các bé bị ngộ độc chì do dùng thuốc cam bôi, uống chữa loét miệng như trường hợp một bé 9 tháng tuổi ở An Tường, Vĩnh Phúc. Hiện bé vẫn lơ mơ chưa tỉnh.
Theo lời kể của gia đình, thấy con bị loét miệng, họ đi mua thuốc cam về để bôi và uống. Được 2 lần thì thấy con vẫn bình thường thế nhưng đến lần thứ 3 thì bé bắt đầu nôn trớ, co giật, phải đưa đi cấp cứu.
Tiến sĩ Phạm Duệ, Giám đốc Trung tâm chống độc, Bệnh viện Bạch Mai cho biết, trẻ nhập viện vì ngộ độc chì do thuốc cam chủ yếu dưới 3 tuổi, thậm chí có cả trẻ 1 tháng tuổi. Trong đó, nhiều nhất là ở Bắc Giang, Hưng yên, Nam Định, Thái Bình, Hà Nội, Hòa Bình, Thanh Hóa...
"Đợt nào đông có đến 9 - 10 trẻ nhập viện cùng một lúc. Dù trung tâm đã dành riêng hẳn một phòng cho các bé, nhưng vẫn phải nằm ghép", tiến sĩ Duệ nói.
Cũng theo ông, chì là một chất cực độc, đặc biệt nguy hiểm đối với trẻ, nhất là trong trường hợp ngộ độc cấp tính. Chì khó thải loại, khi vào cơ thể nó theo máu đến các cơ quan: gan, thận, não, tủy xương, dây thần kinh, cơ… khiến trẻ đau bụng, thiếu máu, suy nhược cơ bắp, suy thận, liệt chi, liệt mắt, mất tiếng nói. Sau đó, trẻ có thể co giật từng cơn, vì thế dễ nhầm với bệnh động kinh. Nếu không được điều trị kịp thời, trẻ dễ hôn mê và tử vong.
Điều đáng nói là thời gian điều trị cho các bệnh nhân bị ngộ độc chì rất lâu, có thể kéo dài hàng năm trời. Thế nhưng những di chứng về thể chất và trí não thì khó có thể hồi phục được, ảnh hưởng tới sự phát triển của trẻ, tiến sĩ Duệ cho biết.
Trong khi đó, tình trạng sử dụng thuốc cam gây độc cho trẻ như thế này khá phổ biến. Vì thế, ông khuyến cáo cha mẹ cần thận trọng khi cho con dùng thuốc cam đặc biệt không bao giờ dùng thuốc ở những người bán rong, bán ở chợ... Những thuốc này không được kiểm nghiệm, không biết thành phần có gì, thậm chí không rõ nguồn gốc từ đâu.
Những cha mẹ nào từng cho con uống thì nên đưa con đi xét nghiệm máu để xem có bị ngộ độc chì không. 
 

Có đáng lo khi tính con hướng nội?


 Khi cố gắng xác định tính cách của con để có hướng nuôi dạy cho đúng, bạn rất dễ gán con vào dạng công chúa ngủ trong rừng, mọt sách thích ngồi lì một chỗ hay đứa trẻ siêu quậy, tăng động không thể ngồi yên. Và một khi đã dán xong nhãn cho con, chúng ta sẽ lập tức có những băn khoăn lo lắng (Tí Hướng Nội nhà mình có ở trong phòng nhiều quá không? Ti Hướng Ngoại liệu có bao giờ hiểu được vẻ đẹp của sự yên lặng hay không?)

webtretho_tính cách hướng nội không phải là phản xã hộiwebtretho_tính cách hướng nội không phải là phản xã hội
Hướng nội không có nghĩa là phản xã hội (Ảnh: Real Simple)

Trước tiên bạn hãy bình tĩnh và hiểu rằng “hướng nội” và “hướng ngoại” không phải là thứ dứt khoát và không thể thay đổi như nhóm máu – đó là khẳng định của Jerome Kagan, Giáo sư Danh dự Ngành Tâm lý học, Đại học Harvard. Các thuật ngữ “hướng nội” hay “hướng ngoại” cũng không cho thấy một người thuộc dạng chống đối xã hội hay dạng tồng tộc mồm không lên được da non.
Trong hầu hết mọi người đều có cả hai loại “hướng” này, và chúng ta thể hiện ra các khía cạnh khác nhau của mình trong những tình huống khác nhau – đó là lý do vì sao đứa trẻ khư khư bám váy mẹ tại bữa tiệc sinh nhật lại có thể tồng ngồng phấn khích chơi trò lộn mèo trong buổi họp gia đình. Và không phải đứa trẻ 4 tuổi hướng nội hay hướng ngoại nào cũng sẽ y nguyên như thế 20 năm sau.
Bất kể con bạn thuộc kiểu nào thì dưới đây là những cách giúp bé tồn tại và phát triển (và bạn cũng bớt phải lo lắng.)

Nếu con bạn hướng nội…

Con bạn có thể trầm tĩnh, thận trọng, thuộc dạng chăm chú đọc Harry Potter hơn là chơi trượt ván ngoài đường; bé thích nuôi dưỡng vài mối quan hệ gần gũi hơn là kết bạn với tất cả mọi người. (Nhân tiện, tác giả J. K. Rowling từng trả lời phỏng vấn rằng bà khi còn nhỏ là một đứa trẻ hướng nội.) Đứa con hướng nội của bạn có thể không thích những môi trường mới mẻ, đông đúc và ồn ào, và có bằng chứng cho thấy không phải bé cố tình như thế. Nhiều nghiên cứu đã phát hiện ra rằng cơ thể một số người hướng nội tiết ra cortisol – một hormone sản sinh khi căng thẳng, khi họ tương tác với những người mà họ không biết.
Hướng nội không phải là điều tội lỗi hay đáng xấu hổ, dù xét theo bất kỳ khía cạnh nào; kể cả ở Mỹ – nơi tính xã hội được đề cao – thì việc có tính cách hướng nội cũng hoàn toàn không vấn đề gì.
Những đứa trẻ sống nội tâm thường thích loanh quanh ở bên rìa lâu hơn một chút và quan sát cẩn thận trước mỗi bước đi của mình, do đó nhiều khả năng tránh được các rắc rối và ít tham gia vào các vụ cãi vã tại trường. Những người hướng nội còn thường có khả năng lắng nghe tốt, suy nghĩ sâu sắc và là những người bạn trung thành. Các nhà nghiên cứu cũng tìm thấy một số mối tương quan giữa tính hướng nội với năng khiếu đặc biệt trong những việc đòi hỏi suy nghĩ thấu đáo và độc lập trong tư tưởng.

Bạn nên giúp gì cho đứa con hướng nội?

webtretho_không cần thiết phải cố gắng thúc ép con kết giao với nhiều ngườiwebtretho_không cần thiết phải cố gắng thúc ép con kết giao với nhiều người
Đừng cố gắng ép buộc con tham gia vào tất cả các hoạt động mà bạn cho là tốt (Ảnh: Real Simple)

Trước tiên, hãy tôn trọng nhu cầu có thời gian và không gian riêng của con, cố kiềm chế thôi thúc đẩy con đi kết giao với thật nhiều người hoặc đăng ký cho con tham gia vào bất cứ hoạt động nào mà bạn nghĩ sẽ trau dồi các kỹ năng tương tác của bé. Thay vào đó, bạn hãy giúp con bằng cách khéo léo tạo ra trong môi trường xung quanh con những nhóm bạn bè, họ hàng… Như thế, con bạn có thể làm quen dần với các âm thanh và việc ở gần một nhóm đông.
Bạn cũng cần thông báo cho con trước khi đưa bé tham dự một sự kiện xã hội nào đó. Chẳng hạn, hãy lạc quan và vui vẻ nói với con rằng, “Mình sẽ đến một buổi tiệc tổ chức ở hồ bơi đó con. ở đó có một số người con quen và một số người thì không. Con có thể ở cạnh mẹ rồi ra chơi khi nào con sẵn sàng.” Nếu con bạn chịu tham gia vào buổi tiệc thì trên đường về hãy khuyến khích bé bằng cách nói, “Con cần nhiều thời gian khởi động hơn các bạn một chút nhưng có vẻ như con khá thích thú. Con đã chơi vui lắm đúng không?” Đừng nói rằng “Mẹ rất tự hào về con!”, bởi đây là việc vì con chứ không phải vì sự tự hào của bạn.
Ngoài việc giúp con hòa nhập, bạn cũng cần biết lúc nào nên giúp con rút lui nữa nhé, vì càng cố gắng trong mệt mỏi và chán ngán, bé sẽ càng mất động lực để cố gắng về sau. Nếu bạn thấy con đã đuối sức thì thay vì động viên con tiếp tục tham gia, hãy gọi con ra nghỉ một chút hoặc tạm dừng cuộc chơi sớm nếu cần thiết.

Trẻ Việt ở Séc: Hội nhập có dễ dàng?

Trẻ em Việt và trẻ em Tây, ảnh: 4zscheb.cz.

Sau những vấn đề về mưu sinh của thế hệ đầu tiên thì cuộc sống của người Việt tại đây đang xuất hiện nhiều câu hỏi mới khi con cái họ dần trưởng thành và đang tìm kiếm một chỗ đứng trong xã hội Séc.

Tương lai có lẽ không tệ
Đi họp phụ huynh cho con trai, chị Thu được cô giáo chủ nhiệm đặc biệt giữ lại sau buổi họp để bày tỏ sự hài lòng với con trai chị, cháu đã đạt giải nhất trong cuộc thi sáng tác truyện, kịch và diễn thuyết của toàn khối. Chị Thu cảm thấy tự hào vì dẫu không phải người Séc nhưng cháu đã không hề thua kém các bạn trong việc phát triển tư duy ngôn ngữ.
Sang Séc cũng đã lâu và rất quan tâm tới tương lai của con cái, chị Thu phải thừa nhận một điều là việc hội nhập vào xã hội Séc vốn không hề dễ dàng chút nào, kể cả đối với các cháu sinh ra và lớn lên nơi đây. Rất nhiều cháu tốt nghiệp đại học ra trường nhưng không thể tìm được một công việc phù hợp trong các công ty Séc hoặc đôi khi được nhận vào làm việc nhưng lại đành dứt áo ra đi vì cảm thấy bị cô lập trong môi trường toàn ... Tây.
Có một thực tế là bất kỳ ông bố bà mẹ Việt nào cũng mong muốn con mình vừa thông thạo tiếng Séc lại phải vừa giỏi tiếng Việt, vừa biết cư xử tốt với các bạn Tây ở trường lại phải giữ được những truyền thống của người Việt trong gia đình. Kết quả là các cháu đều trở thành những diễn viên tài năng để có thể sắm nhiều vai kịch ... Chị Thu nhận ra điều khiên cưỡng này khi quan sát các cháu đang nói chuyện với bạn Tây mà đột nhiên xuất hiện mẹ là dường như cháu lại biến thành người khác. Mặc dù con chị có thể nói tiếng Việt khá tốt nhưng chị vẫn cảm thấy cháu thực sự thoải mái khi giao tiếp bằng tiếng Séc. Có nhiều người nói với chị: “Kệ, phải bắt nó nói tiếng Việt cho quen đi“, nhưng chị biết ngôn ngữ chỉ đóng vai trò truyền tải suy nghĩ chứ trong thâm tâm con trai chị đã lựa chọn Séc là quê hương của mình rồi. Vậy làm sao để giúp nó hội nhập tốt vào xã hội nơi đây?
Trẻ em Việt Nam hay tụ tập cùng nhau, ảnh: iDnes.
Trẻ em Việt Nam hay tụ tập cùng nhau, ảnh: iDnes.
Sự việc không đơn giản
Các cháu học sinh người Việt tuy đi học trường Tây nhưng khi lớn lên lại thích co cụm giao tiếp trong cộng đồng Việt. Đây được xem như một yếu điểm trong việc khuyến khích các cháu hội nhập. Người Việt vốn rất thích gìn giữ truyền thống nhưng một sự thật hiển nhiên là khi đã mặc áo the, khăn xếp thì chỉ có thể hát quan họ chứ không thể nhảy đầm. Một đứa trẻ muốn hòa nhập vào xã hội Tây thì phải có cách tư duy của tây, ít nhất phải hiểu và cảm thụ được nền văn hóa của Tây, có vậy mới không bị lạc lõng trong xã hội Tây.
Ông anh họ chị Thu có quầy ngay nhà ga chính Brno nên luôn nắm rõ tình hình bọn trẻ con Việt nơi đây. Anh kể có nhiều cháu sáng ra xách ba lô ra khỏi nhà nhưng không đến trường mà tụ tập với một số trẻ Việt khác cùng rong chơi tới chiều mới về nhà. Bố mẹ bận bán hàng nên không biết, cứ tưởng con mình vẫn tới trường đều đều, ai ngờ ... Anh còn kể có một cháu bỏ học sớm quá nên ủy ban gửi giấy mời bố mẹ ra làm việc (theo đúng luật của Séc, trẻ em phải đi học tới năm 15 tuổi và hoàn thành ít nhất chương trình tiểu học – základní). Bà mẹ luôn mang cô con gái theo làm phiên dịch liền hỏi:
- Họ nói gì vậy con?
- Dạ, bà ấy hỏi là tại sao không đi học? Con nói là tại khó quá.
- Như vậy là xong hả?
-Vâng ạ.
Cha mẹ người Việt có nên quan tâm đến con cái hơn, ảnh: radio.cz.
Cha mẹ người Việt có nên quan tâm hơn đến con cái, ảnh: radio.cz.
Hai mẹ con ra về được một thời gian thì bà mẹ nhận được giấy phạt vì đã không chăm sóc con đàng hoàng. Tá hỏa đi hỏi phiên dịch “xịn“ thì mới biết là đã vi phạm luật mà không biết.
Người Việt vốn rất thương con nên không muốn con cái chịu cực khổ. Nhưng nếu không học hành đàng hoàng thì liệu tương lai của chúng sẽ ra sao khi mà phần lớn các cháu thế hệ F2 này không có một chút khái niệm gì về buôn bán, kinh doanh?
Câu chuyện trên thật tức cười nhưng cũng nói lên một thực trạng là khá nhiều bậc phụ huynh Việt ở Séc đang giao phó hoàn toàn trách nhiệm dạy dỗ cho nhà trường. Có nhiều người lý giải vì họ quá bận bịu với việc buôn bán hàng ngày và cũng không biết nhiều tiếng để mà dạy dỗ, kèm cặp. Đó đúng là lý do nhưng dùng nó để bào chữa cho việc không quan tâm đến con cái thì rõ là cách thỏa hiệp dễ dãi với bản thân.
Mong mỏi cho con cái có cuộc sống tốt hơn, nhiều người đã cày ngày cày đêm nhưng nếu họ không ý thức một cách rõ ràng trách nhiệm của bản thân trong việc góp phần đào tạo những công dân tốt cho xã hội thì sự hi sinh của họ rất dễ trở thành công cốc khi con cái họ không được chăm sóc đến nơi đến chốn.
Người Việt sang đây ngoài việc mưu cầu một cuộc sống khấm khá hơn còn mang một ước vọng vươn lên trong xã hội. Tuy có rất nhiều cháu đạt thành tích tốt trong học tập nhưng điều đó không nói lên sức học trung bình của toàn thể các cháu trong các trường học của Séc. Thực chất làm việc trong các công ty lớn của Séc vẫn có rất ít sự có mặt của người Việt. Có lẽ đã đến lúc các “tập đoàn bán lẻ potraviny“ phải nhìn lại bản thân và đầu tư dài hơi hơn trong công cuộc hòa nhập vào xã hội Séc.
Các cháu luôn được khích lệ bằng văn hóa bằng khen, ảnh: ČTK.
Các cháu luôn được khích lệ bằng văn hóa bằng khen, ảnh: ČTK.
Việc các gia đình để con cái tự lo chuyện học hành theo chị Thu không chỉ có nguyên nhân bận rộn hay “tiếng ít“ mà thực ra người Việt luôn “tự kỷ ám thị“ rằng mình chẳng kém ai, con đẻ ra ở Tây là có thể bằng Tây... , thành tích con cái họ lúc nào chả được tuyên dương trước cộng đồng trong những dịp lễ tết. Chính cái tư tưởng “mặc nhiên“ này mà nhiều khi các vị không chịu hiểu cho con cái đã phải gánh những áp lực như thế nào khi phải đương nhiên giỏi, đương nhiên xuất sắc. Và khi không thể đạt được những thành tích đó, việc các cháu co cụm để rong chơi hay chán học cũng không khó hiểu và nhiều khi cũng phải xem lại trách nhiệm của các bậc phụ huynh. Nếu đã lo cho tương lai của các cháu thì cũng nên lo tới đầu tới đũa. Ngạn ngữ có câu: “Cho cần câu hơn cho con cá“, thay vì việc lao động quần quật để tích lũy cho con, nên chăng hãy quan tâm tới việc dạy dỗ các cháu đàng hoàng để chúng có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình.
–Nguồn: vietinfo.eu

Đau đầu với các “quan” giao thông

- Gần nửa năm nay, kể từ khi ông Đinh La Thăng lên nhậm chức Bộ Trưởng Bộ Giao thông vận tải, ngày nào ra đường tôi cũng nhớ đến ông và canh cánh lo cho chiếc xe máy cà tàng và đồng lương văn phòng khiêm tốn.

Tôi biết, không chỉ mình tôi lo, hàng ngàn người đang nườm nợp đổ ra đường kiếm cái ăn ngoài kia cũng đang hỏi nhau: Chiếc cầu câu cơm (xe máy) của mình rồi sẽ oằn với mức nào với các loại phí?
 
Ngày 1-6 tới, các loại ô tô, xe máy sẽ đóng phí mới, phí sử dụng đường bộ. Vậy là 1 nỗi lo đã thành hiện thực, coi như xong, không còn phải lo chuyện Chính phủ có “nghĩ lại” không.
 
Giờ tôi chỉ còn phập phồng nỗi lo khác (chưa chắc là nỗi lo cuối): Liệu ngành GTVT có “nghĩ lại” không, có thấy là phí đang chồng phí và mức 500.000-1 triệu đồng/xe máy là quá cao không?
 
Có lẽ tôi lo thì lo cho có lệ vậy thôi, chứ đọc báo, thấy phát ngôn của các "quan" là tôi biết đâu sẽ vào đấy. Vì có vẻ như họ không hiểu gì về đời sống thực tế của đại đa số người dân Việt Nam hoặc có thể hiểu nhưng “lơ” và đặt quyền lợi của Nhà nước lên trên quyền lợi của nhân dân.
 
Ông Đinh La Thăng cho rằng 500.000 là số tiền nhỏ và sẵn sàng nộp phí lưu hành xe cá nhân
Ảnh: VNE
500.000 đồng/xe/năm đâu có lớn!
Đó là nhận định của Bộ trưởng Bộ GTVT, ông Đinh La Thăng, trên Báo Người Lao Động cách đây 3 tháng về mức thu phí xe cá nhân.

Ông còn nói: “Tôi sẵn sàng nộp các khoản phí này. Không có lý do gì mà mọi người không nộp cả. Người dân nghèo không có tiền sử dụng xe cá nhân thì có thể lựa chọn cách đi lại bằng phương tiện giao thông công cộng”.
 
Tôi đã đau đầu mất mấy ngày khi đọc phát biểu này của ông trên báo.
 
Tôi tự hỏi, không lẽ ông Thăng không biết dân mình còn nghèo thế nào hay đã biết nhưng đã quên khi có được cương vị quan chức cao cấp, có nhà cao cửa rộng, làm việc thì có xe công vụ đưa đón.
 
Không biết ông có đọc được tin, vào giữa tháng 12-2011, một phụ nữ ở tại làng T’Bưng, xã Đak Pling, huyện Kông Chro - Gia Lai treo cổ tự tử chỉ vì lỡ đánh mất 800.000 đồng. Đó là số tiền bán con heo rừng mà chồng chị và 3 người khác săn được. Mất tiền, không có trả cho 3 gia đình còn lại, chị bế tắc nên tìm đến cái chết để giải thoát.

Thế mới biết, vài trăm ngàn đồng có thể là không lớn với ông Thăng nhưng có ý nghĩa rất lớn với đại đa số người dân, nhất là ở vùng nông thôn. Để có số tiền đó, công nhân phải tăng ca quần quật, giáo viên phải bớt chút thịt trong bữa ăn gia đình, nông dân đội thêm nắng thêm sương…
 
Vậy mà, cái cách mà ông Thăng nói về nó nhẹ tợ lông hồng…
 
Cũng phải thôi, vì ông là quan chức cấp bộ, nỗi lo của ông mang tầm vĩ mô, ông lo chuyện kẹt xe, tai nạn rồi đề ra các loại phí nên làm sao hiểu được những nỗi lo tủn mủn, lặt vặt của dân nghèo.
 
Một con đường sình lầy dài 35km ở xã Đức Sơn, huyện Anh Sơn -  Nghệ An.
Người dân ở đây đi lại bằng phương tiện duy nhất là xe trâu. Ảnh: Dân Trí
 
“Dân nghèo không có tiền sử dụng xe cá nhân thì có thể lựa chọn cách đi lại bằng phương tiện giao thông công cộng”, đó là câu nói “trớt” nhất của ông Bộ trưởng Thăng.
 
Có lẽ quen sống ở đô thị, đi công tác thì có ô tô đưa đón nên ông Thăng không biết ở quê, có nơi đi hàng chục km mới gặp đường nhựa, đi gần cả trăm cây số mới có bến xe đò, xe buýt.
 
Không hiểu và thông cảm với hoàn cảnh của dân mà chỉ lo “học hỏi” nước ngoài, Bộ GTVT cứ đề xuất thu đủ các loại phí, bất chấp nó có hợp lý và công bằng không. 
 
Không công bằng nhưng vẫn cứ thu vì nó “tối ưu”
 
Sáng nay, 16-3, trên Báo Người Lao Động, ông Nguyễn Văn Quyền, Phó Tổng cục trưởng Cục Đường bộ Việt Nam, nói việc thu phí sử dụng đường bộ có “nhược điểm là không phản ánh đúng việc người sử dụng phương tiện nhiều hay ít” nhưng vẫn thực hiện vì “nghiên cứu kỹ vẫn chưa tìm được phương án nào tối ưu hơn”.
 
Tại sao lại như vậy? Biết là thu phí trên đầu xe máy sẽ không bảo đảm công bằng giữa người đi ít, người đi nhiều tại sao vẫn cứ thu? Đó là chưa kể, có rất nhiều người ở nông thôn, quanh năm không biết đến đường nhựa, mua chiếc xe máy cà tàng để đi làm ruộng, làm rẫy, thu nhập bấp bênh tại sao vẫn phải đóng phí bằng người ở thành thị?
 
Luật lệ được đặt ra nhằm bảo đảm công bằng xã hội, đằng này biết rằng phương án đó chưa công bằng mà vẫn cố áp dụng vì “chưa nghĩ ra cách nào hay hơn” thì làm sao gọi là Nhà nước của dân, vì dân.
 
Đường cao tốc TPHCM - Trung Lương mới xây xong đã hư hỏng nặng
 
Nhà nước muốn thu phí để người dân chia sẻ gánh nặng làm đường nhưng Nhà nước có chia sẻ nỗi lo, nỗi khó của người dân chưa? Hay Nhà nước chỉ đẩy cái khó, cái khổ về phía dân với lập luận “hy sinh lợi ích riêng để bảo đảm lợi ích chung của toàn xã hội”.

Liệu đây là phương án tối ưu có lợi cho xã hội hay có lợi cho riêng Nhà nước? Liệu số tiền này có bảo đảm rằng đường làm xong vài ba năm không bị xuống cấp trầm trọng, sẽ giảm tai nạn giao thông, kẹt xe, sự xuất hiện của hố tử thần…?
 
Đường Cồn Tàu - Khe Mương (xã Hải Sơn, huyện Hải Lăng - Quảng Trị), dài 6,2 km, kinh phí đầu tư 10 tỉ,
sử dụng được 3 tháng đã xuống cấp nghiêm trọng

Tôi chỉ là một người dân bình thường, không có tầm nhìn vĩ mô về tình hình giao thông nước mình nhưng tôi tin rằng khó mà làm được. Bởi vì, nguyên nhân chính của các vấn đề trên không phải vì thiếu tiền mà xuất phát từ năng lực quản lý, tình trạng tham nhũng tràn lan.
 
Đã vậy, với cách nghĩ, cách phát ngôn có phần thiếu đồng cảm với người dân như vậy thì dù Bộ Giao thông Vận tải có thu hàng chục loại phí thì "mèo vẫn hoàn mèo".

Vì vậy, giờ tôi không mong Nhà nước “nghĩ lại” các khoản phí nữa, đó chỉ là mong ước vụn vặt. Điều tôi mong lớn lao hơn là "quan" trên bộ hãy phóng tầm mắt nhìn xa hơn ra khỏi các đô thị lớn, nhìn sâu hơn vào bữa cơm của những gia đình nghèo… Nhìn và hãy đồng cảm để nếu không hạn chế được các loại phí thì ít nhất cũng không đưa ra những phát ngôn khiến người dân... đau đầu và đau lòng!
Hà Giang

Loãng xương

Các yếu tố nguy cơ dẫn đến loãng xương không thể thay đổi

Thật không may, có một số yếu tố được coi là có nguy cơ dẫn đến loãng xương mà chúng ta không thể thay đổi được. Chúng bao gồm:

- Giới tính: Phụ nữ có nguy cơ bị loãng xương cao gấp 4 lần so với nam giới. Ngoài ra, phụ nữ da trắng sau mãn kinh dễ bị loãng xương nhất.

- Gen: Một lịch sử gia đình có người bị loãng xương là một yếu tố nguy cơ đáng kể, với khoảng 30 gen liên quan với bệnh loãng xương đã được xác định bởi thế giới khoa học.

- Người mỏng hoặc thanh mảnh: Những người có khung xương nhỏ càng có nhiều khả năng dễ bị gãy xương.

- Chủng tộc: Trong khi loãng xương có thể xảy ra trong tất cả các nhóm chủng tộc thì màu da trắng (đặc biệt là Bắc Âu) và dân số châu Á có nguy cơ cao hơn so với chủng tộc da đen và Latin.

- Có tuổi: Khi có tuổi cũng là lúc nguy cơ phát triển bệnh loãng xương tăng lên. Đối với phụ nữ, nguy cơ loãng xương cao hơn bởi vì thiếu hụt estrogen, nhất là ở thời kỳ mãn kinh.

Một tin tốt là, mặc dù có một số yếu tố không thể thay đổi, vẫn còn những yếu tố có thể thực hiện để giúp ngăn ngừa hoặc trì hoãn sự khởi đầu của loãng xương.
Anh MH
Chế độ ăn uống bổ sung 1200mg canxi và    800-1000       IU vitamin D làm giảm mất xương và tỷ lệ gãy xương.
- Lượng canxi và vitamin D thấp: Vì xương được bao gồm canxi nên một lượng canxi cao là điều cần thiết cho sức khỏe của xương. Nguồn thực phẩm tốt canxi bao gồm sữa, sữa chua, pho mát, rau xanh đậm (ví dụ như bông cải xanh, bắp cải, Brussels), cam, đậu nướng, bột yến mạch, hạnh nhân, cá mòi và pilchards ăn cả xương, nghêu, hàu, cá hồi .

Chế độ ăn uống bổ sung 1200mg canxi và             800-1000       IU vitamin D làm giảm mất xương và tỷ lệ gãy xương. Phụ nữ sau mãn kinh cần bổ sung 1500mg mỗi ngày.

- Magiê và kali: Bổ sung một lượng tốt của trái cây và rau quả có hiệu quả tích cực tới việc giảm nguy cơ loãng xương. Mục tiêu là 5 khẩu phần ăn trái cây và rau quả mỗi ngày để đảm bảo magiê và lượng kali.

- Sodium: Hấp thu natri dư thừa, đặc biệt là khi lượng canxi thấp, có thể làm tăng sự bài tiết canxi, do đó hạn chế lượng muối ăn hàng ngày là tốt nhất.

- Caffeine: Đối với những người có nguy cơ loãng xương cao, cần giảm lượng caffeine tiêu thụ vì lượng caffeine quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến mật độ xương. Không uống quá 3 tách cà phê mỗi ngày.

- Vitamin C: Vitamin C tham gia vào việc sản xuất collagen, hỗ trợ một cấu trúc xương khỏe mạnh. Hãy chắc chắn tăng cường lượng vitamin C trong chế độ ăn uống của bạn từ các nguồn chẳng hạn như trái cây họ cam quýt, kiwi, dâu tây, ớt ngọt và cà chua.
Anh MH
Bổ sung một lượng tốt của trái cây và rau quả có hiệu quả tích cực tới việc giảm nguy cơ loãng xương.
- Béo phì: Các chuyên gia khuyên bạn nên duy trì một trọng lượng vừa phải với chỉ số BMI khỏe mạnh. Hãy chắc chắn rằng bất kỳ chế độ ăn uống giảm cân nào cũng vẫn phải bao gồm đầy đủ protein, vitamin canxi và khoáng chất.

- Rượu: Uống nhiều rượu sẽ làm cho mật độ khối lượng xương thấp hơn. Ngoài ra, uống rượu quá mức thường đi kèm với một chế độ ăn uống nghèo dinh dưỡng. Vì vậy, hạn chế uống rượu mỗi ngày là điều bạn cần làm đầu tiên.

- Hút thuốc lá: Khói thuốc ức chế hoạt động của các nguyên bào xương, tế bào xương chịu trách nhiệm xây dựng xương mới.

- Lười vận động: Một chế độ hoạt động thể chất sẽ giúp xây dựng khối lượng xương. Hãy tập các bài tập mang vác trọng lượng và tăng cường các bài tập cơ bắp. Các bài tập aerobic và đi bộ, chạy bộ cũng rất có ích. Tuy nhiên, tránh tập các bài tập phải chịu quá nhiều trọng lượng, có thể dẫn đến thiệt hại liên tục ở xương.

Thôi! Đừng lừa dân nữa!

Vụ "máy phát điện chạy bằng nước" cũng làm xôn xao dư luận. Không ít người tin. Sao đời dễ lừa, dễ gạt nhau đến thế! Nhất là mấy ông cầm cái bằng 'tiến sĩ" trong tay càng dễ gạt người! Khoa học gì mà phát ớn chè đậu!
Nhớ hồi mấy năm sau "giải phóng", nghèo quá, đói quá, cơm còn không có đủ mà ăn, nói gì đến thuốc men chữa bịnh. Thế là "phương thuốc thần" có tên hay lắm - "Xuyên Tâm Liên" (1) xuất hiện. Thời đó, cái thứ bịnh gì cũng "xuyên tâm liên" từ ghẻ lở cho đến dạ dày, từ nhức đầu cho đến tiêu chảy. Ôi thôi, cái gì cũng "xuyên tâm liên", đi đâu cũng "xuyên tâm liên".
Rồi còn vụ "niệu liệu pháp" cũng bày trò ra phết, đến nỗi những người tên tuổi cũng a dua chạy đi kiếm cái bô để đựng nước tiểu mà... uống. Uống vì đủ thứ lý do lý trấu trên đời. Không những dân quèn đâu nhé! Cả dân có máu mặt cũng uống tuốt, uống hồ hỡi, uống nhiệt tình và uống như là uống... bùa! Uống để cho răng chắc cặc bền! hết ý! Nói thì có người bảo xạo, vậy xin mời đọc bài của nhà văn Nguyễn Quang Lập (1), cần kiểm chứng thì điện thoại anh ấy! Riêng tôi thì chứng kiến từ lâu lắm rồi, hình như cả hơn hai mươi năm về trước, tại Saigon, tại gia đình mình. Nhiều người hăm hở với niềm tin "ngời sáng": chỉ cần tu dăm ba ca nước tiểu (chính mình) thì sức khỏe cải thiện, ai ung thư thì hết, ai bao tử cũng khỏi lo, ai sinh lý yếu thì có thể "làm vài cái" một ngày (lúc đó chưa có viagra).
Công nhận nhiều người dân mình hay thiệt! Dễ thương thiệt! Dễ dụ khị thiệt! và cả ngố nữa! Ngố thiệt. Không ngố sao bị lừa? Cái chết người là chỗ đó đó! Không những vậy mà còn tại vì tham nữa!
Nữ đại gia đình đám Diệu Hiền đấy! Trước khi xuất ngoại chữa bệnh ung thư (không biết thiệt hay giả!) làm đám cưới thiệt là lớn cho cậu con trai, xông xênh mua cá giá cao hơn giá thị trường cho nông dân, để chứng minh ta nhiều tiền lắm. Ngay lúc đó nhiều người còn bán tín bán nghi về vụ nợ mấy trăm tỉ đồng tiền cá người nông dân, Hổng lẽ bà Diệu Hiền nợ sao ta?! Chắc ghen ăn ghét ở?! v.v... cho đến khi thòi lòi mắt ra mới... tin!
Bà con mình ơi! Có khi nào "thằng lừa con đảo" nào nó vác bộ dạng rách rưới đi lừa không? Chân lý có tí chỗ đó!
Bà con mình à! "con gian thằng xảo" nào cũng mang bộ mặt nhân từ, đạo mạo, tốt bụng để đi móc túi chứ! Sự thật một tẹo đấy thôi!
Coi! nhà anh Vươn đó! Mấy "thầy nhà ta" tiếp tục chiêu khuyến mãi nè, định lừa, định bịp nữa nè (3):
Bà Nguyễn Thị Thương, vợ của người đang bị tạm giam, cho đài BBC biết hôm nay một phái đoàn cấp thành phố đến gặp bà, do ông Đan Đức Hiệp, Phó Chủ tịch UBND thành phố dẫn đầu.
Ông Hiệp được giao trách nhiệm làm Tổ trưởng Tổ công tác giải quyết vụ việc ở Tiên Lãng.
"Họ bảo bây giờ phải chú tâm làm ăn, chứ cứ đấu đá làm gì, mọi chuyện cũ thì bỏ qua."
"Em bảo bọn em biết đấu đá thế nào, chỉ mong các ông tha được ngày nào tốt ngày ấy," bà Thương kể.
Bà Thương hay! Đúng chất người nông dân: "Em bảo bọn em biết đấu đá thế nào(?!)". Đúng rồi! Các cha đấu với nhau thì đấu, mắc gì đổ vấy đổ vạ cho dân! Mấy tía quýnh nhau thì cứ quýnh, liên can gì dân mà cứ lôi vô vậy? Vừa phải thôi!
Ông Đan Đức Hiệp ơi! Dân đen chúng tôi vừa ngó qua "19 chiêu lừa đảo" hiệu quả thần sầu quỷ khóc, hay lắm! Ông có muốn coi không? Hiệu quả cực kỳ!
Nhưng dân đen bây giờ đang dần tỉnh ra! Biết sao không mấy cha? Internet đó! Cái món mà mấy cha vừa bị RSF đưa vô trong danh sách thù địch với nó đó! Chán, ngán, mấy cha quá!
Đinh Mạnh Vĩnh
_Nguồn: Dân luận _____________

VIẾT THÊM VỀ MÁY PHÁT ĐIỆN CHẠY NƯỚC.

Thật lòng tôi hoàn toàn không có ý dè bỉu khi viết rằng phát minh của TS Nguyễn Chánh khê là "chấn động địa cầu", là "làm thay đổi thế giới"...như một vài người bạn đã chỉ trích tôi.
Bởi thực tế nếu TS Khê tìm ra được chất mới lạ gì đó không đắt tiền, có thể kích hoạt sự phân giải nước thành khí hydro với hiệu suất lớn mà không tiêu tốn năng lượng như TS đã biểu diễn thì đó là một phát minh vỹ đại làm thay đổi thế giới.

Khi hydro được sản xuất ra từ nước với số lượng vô hạn và gía thành rẻ thì thế giới không còn đau đầu với việc giành giựt nguồn nhiên liệu, không còn chiến tranh dầu hỏa, không cần đến nhà máy điện nguyên tử, không lo nguy cơ rối loạn địa tầng từ các hồ chứa nước thủy điện... và quan trọng là không còn lo về vấn đề khí thải đưa đến hiệu ứng nhà kính làm biến đổi khí hậu nữa.
Nhiều người đặt ra vấn đề giải Nobel Hóa học cho TS Khê, riêng tôi thấy không cần thiết. Ông Nobel chỉ phát minh ra chất nổ giết chết người mà tiền thu vào đã làm ra giải Nobel lưu danh đến tận bây giờ, thì với cái chất phân giải nước ra hydro cứu nhân loại ấy, TS Nguyễn Chánh Khê sẽ lập ra biết bao nhiêu giải lớn hơn...để hàng năm các nhà khoa học trên thế giới ngóng trông về VN chờ giải.
Do vậy từ trong thâm tâm, tôi rất trông mong và luôn cầu mong phát minh của TS Khê là sự thực.
Tuy nhiên khi tìm hiểu sâu vào sự việc, tôi không khỏi không có những boăn khoăn lo lắng.
Thứ nhất, TS Khê biết rằng cốt lõi của phát minh của mình là tìm ra chất phân tích nước thành hydro với hiệu suất cao chứ không phải là máy phát điện chạy bằng khí hydro. Cái máy phát điện ấy thực chất là pin năng lượng chạy bằng hydro đã xưa rồi, không phải là phát minh mới mẻ và cũng không do TS làm ra đầu tiên. Thế nhưng trong buổi hội thảo khoa học, TS lại đưa phần sinh ra điện và thắp sáng bóng đèn vào làm che mờ đi vấn đề cốt lõi. Việc nầy không khỏi làm tôi không liên tưởng đến các động tác phụ làm mà mắt khán giả của các diễn viên ảo thuật.( rất xin lỗi về sự liên tưởng nầy, nhưng không thể không nói ra)
Thứ hai về chất bí mật gây ra sự phân giải nước với hiệu suất cao (hydro bay ra đến mức sôi lên sùng sục) mà không tiêu tốn năng lượng. TS đã không nói rõ nó là chất xúc tác hay là chất khử. Nhưng dầu sao trên thực tế, qua chứng minh biểu diễn vừa rồi phải khẳng định rằng, TS đã thành công trong việc tìm ra chất ấy. Thế nhưng tại sao Viện sĩ Nguyễn Văn Hiệu lại đề nghị cấp thêm kinh phí để đầu tư nghiên cứu?
Tuy nhiên những boăn khoăn của tôi thì cũng xuất phát từ sự suy diễn.
Chân lý hiện đang nằm trong tay TS Khê. Mọi suy diễn, mọi nghi ngờ sẽ bị đánh tan tác một khi TS đưa chất ấy đi đăng ký bản quyền phát minh và được công nhận. Chỉ cần chất ấy thôi, không cần đến máy phát điện chạy nước làm gì cho lôi thôi. Mà TS nên làm nhanh chuyện này vì TS đã có chất ấy trong tay rồi.
Cầu chúc Tiến sĩ thành công.

Thị trấn ở Mỹ được rao bán giá 100.000 USD

Thị trấn Buford (bang Wyoming, Mỹ) lâu nay chỉ có duy nhất một cư dân, vừa được rao bán rộng rãi với giá 100.000 USD.

Từ nhiều năm nay, ông Don Sammons được coi là chủ sở hữu kiêm thị trưởng của thị trấn Buford bởi ông là người duy nhất sinh sống tại đây. Hiện ông đang rao bán đấu giá thị trấn này với giá khởi điểm là 100.000 USD, theo thông tin đăng tải trên tờ Wyoming Times.
Mức giá này bao gồm cả mã bưu chính, trường học lâu đời, căn nhà ba phòng ngủ cùng nguồn thu duy nhất của thị trấn là một trạm xăng và một cửa hàng tiện ích mang tên Buford Trading Post.
Ông Sammons đang rao bán thị trấn chỉ mình ông sinh sống. Ảnh: Hufington Post
Ông Sammons đang rao bán thị trấn chỉ mình ông sinh sống. Ảnh: Hufington Post
Năm 1992, ông Sammons cùng vợ và con trai đã mua thị trấn này. Tuy nhiên, sau khi vợ ông qua đời và con trai ra ở riêng, ông cảm thấy đã đến lúc mình nên rời khỏi thị trấn được cho là nhỏ nhất nước Mỹ. Cũng không có gì đáng ngạc nhiên khi bang Wyoming lại có nhiều thị trấn nhỏ như vậy. Cư dân tại bang này chỉ có vẻn vẹn 509.293 người.
Trước đây, thị trấn Buford đã từng có trên 2.000 dân, thu hút nhiều vị khách khả kính như Tổng thống Ulysses S. Grant.
Dù là thị trấn rất nhỏ, mức giá rao bán mà ông Sammons đưa ra khiến nhiều người phải ngạc nhiên. Năm 2010, thị trấn có diện tích hơn 4 ha này có thể bán được với giá 272.900 USD - cao hơn mức trung bình của một căn nhà mới ở Mỹ.
Mức giá này cũng được coi là quá rẻ so với nhiều thị trấn khác mới được rao bán gần đây. Một thị trấn cũ nát ở Pháp với đầy tệ nạn cũng được đấu giá với mức khởi điểm là 436.370 USD, cao gấp 4 lần so với Buford. Điều này cho thấy thị trường bất động sản tại Mỹ vẫn chưa phục hồi trong cơn bão suy thoái kinh tế.

Chuyện động trời ở Hà Nội: Nhà Chủ tịch và trụ sở UBND xã bị phá

Thứ tư 14/03/2012 07:02
(GDVN) - Do bức xúc với "lệnh" triệu tập thanh niên trong thôn Phú Mỹ của Công an xã Tự Lập, dân kéo ra đập phá UBND xã và nhà chủ tịch xã...

Ùn ùn… đi phá UBND xã và nhà chủ tịch xã Tự Lập

Theo ghi nhận của phóng viên, chiều và tối ngày 12/3/2012, hàng trăm người dân thôn Phú Mỹ (xã Tự Lập, huyện Mê Linh, Hà Nội) đã kéo đến phá UBND xã Tự Lập và đốt đồ đạc trong ngôi nhà đang xây của chủ tịch UBND xã.

Theo tìm hiểu của phóng viên báo Giáo dục Việt Nam, do có mâu thuẫn với nhau nên thanh niên hai thôn Phú Mỹ (xã Tự Lập) và thôn Bạch Trữ (xã Tiến Thắng) đã xảy ra ẩu đả. Không chỉ dừng lại ở đó người dân thôn Phú Mỹ, xã Tự Lập, trong một thời gian dài đã luôn hoang mang lo lắng về lời đe dọa: “Người thôn Phú Mỹ đi qua Bạch Trữ cứ dưới 35 tuổi là chém” của một số thanh niên trú tại thôn Bạch Trữ, xã Tiến Thắng.

Hàng trăm người dân trong thôn Phú Mỹ kéo đến UBND xã Tự Lập phản đối việc ký giấy mời những thanh niên trong làng lên xã rồi đưa thẳng lên CA huyện Mê Linh làm việc

Nhiều thanh niên thôn Phú Mỹ cũng đã bị các đối tượng “nghi” là của thôn Bạch Trữ hành hung phải nhập viện?.

Trong khi đó, người dân làng Phú Mỹ lại cho rằng, chính quyền địa phương giải quyết mâu thuẫn này chưa thấu tình đạt lý. Bởi lẽ, chính quyền xã Tự Lập và CA huyện Mê Linh phải bắt nhóm thanh niên côn đồ ở thôn Bạch Trữ (Tiến Thắng) vì có hành vi đánh người thì lại bắt những thanh niên trong thôn Phú Mỹ…?

Sự việc đã trở nên “nóng” khi người dân rất bức xúc và đã đốt nhà Chủ tịch xã và bao vây đập phá trụ sở UBND xã Tự Lập vào đêm 12/3 vừa qua.

Có mặt tại UBND xã Tự Lập sáng ngày 13/3, hàng trăm người dân trong thôn Phú Mỹ đã tập trung kín khuôn viên UBND xã Tự Lập để bày tỏ bức xúc. Bên cạnh đó, là quang cảnh hoang tàn của trụ sở UBND xã Tự Lập mà trước đó vốn là trụ sở khá khang trang.

Hội trường trụ sở UBND xã Tự Lập bị đập nát, bàn ghế xô đổ, băng rôn khẩu hiệu bị dỡ bỏ, hệ thống cửa kính cũng bị đập vỡ. Ngay cả cầu thang vốn được bê tông hóa cũng bị người dân đập bể. Đặc biệt phòng làm việc của trưởng công an xã dù bị khóa cửa nhưng cũng bị phá ngổn ngang.

Nghiêm trọng hơn, nhiều giấy tờ quan trọng cũng bị người dân xé và đốt. Khi phóng viên Báo Giáo dục Việt Nam đến hiện trường tìm hiểu sự việc, các cháu học sinh cấp 2 gần đó cũng đua nhau cầm gạch, ngói đập phá hết số cửa kính còn sót lại.

Sự việc gây bức xúc nhưng không được giải quyết nên người dân đã xô đổ bàn ghế trong hội trường UBND xã Tự Lập


Ngay cả căn nhà khang trang ông Dương Văn Nhạn, Chủ tịch UBND xã Tự Lập cũng bị đập nát, chậu cây cảnh vứt ngổn ngang, nhiều vật dụng trong nhà đã bị đốt cháy. Trước sự quá khích của người dân, Chủ tịch xã Tự Lập và gia đình đã tạm thời chuyển đi một nơi khác để bảo đảm an toàn cho gia đình.


Vì sao dân phá và đốt UBND xã và nhà chủ tịch UBND xã Tự Lập?

Để tìm hiểu rõ hơn nguyên nhân vì sao người dân xã Phú Mỹ vốn hiền lành quanh năm lam lũ ruộng đồng lại có hành vi phá hoại trụ sở UBND xã Tự Lập và phá đốt nhà Chủ tịch UBND xã Tự Lập, phóng viên Báo Giáo dục Việt Nam đã tìm gặp ông Trần Văn Hòa –Trưởng CA xã Tự Lập để nắm bắt thông tin.

“Sự việc là do một vài thanh niên thôn Bạch Trữ sang quan hệ chơi bời đã xảy ra mâu thuẫn. Ngày 11/2 khi xảy ra xô xát một số đối tượng còn ném cả gạch đá vào nhà dân. Hiện đã có một số thanh niên Bạch Trữ phải đi viện do một số đối tượng dùng hung khí gì đó tấn công bất ngờ. Chúng tôi đã phối hợp với công an xã Tiến Thắng và công an huyện Mê Linh để xử lý vụ việc” - ông Hòa cho biết.

.Các phòng làm việc dù được khóa cửa nhưng cửa kính bị phá vỡ, ghế nằm ngổn ngang trên hành lang UBND xã Tự Lập

Ông Nguyễn Ngọc Thu –Trưởng CA xã Tiến Thắng thừa nhận: “Đây chỉ là mâu thuẫn giữa thanh niên của hai thôn Bạch Trữ (Tiến Thắng) và Phú Mỹ (Tự Lập). Hiện chúng tôi cũng đã vào cuộc để điều tra”.

Nguyên nhân ban đầu mà Phóng viên Báo Giáo dục Việt Nam thu thập được thì vào khoảng 13h30 ngày 12/3 Công an xã Tự Lập đã cho gọi trên 40 thanh niên của thôn Phú Mỹ lên UBND xã để điều tra. Người dân địa phương cho biết, những người có giấy mời mà không ra thì bị công an viên vào nhà bắt đi. Thậm chí, nhiều thanh niên đang thả trâu, bò cũng bị gọi lên xã. Số thanh niên này sau khi lên UBND xã lập tức được đưa lên Công an huyện Mê Linh để điều tra. Đến khoảng 23h cùng ngày số thanh niên này mới được cho về.

Người dân bức xúc cho rằng sự việc thanh niên thôn Bạch Trữ, xã Tiến Thắng cầm kiếm, mã tấu sang chém những thanh niên của thôn Phú Mỹ vào ban đêm?. Nhiều thanh niên, thậm chí là học sinh cũng bị các đối tượng hành hung. Thế nhưng điều khó hiểu là những thanh niên manh động, côn đồ được cho là của thôn Bạch Trữ, xã Tiến Thắng đã “đại náo”, đe dọa tính mạng của người dân thì không bị bắt mà những thanh niên của Phú Mỹ lại bị “bắt”?.

Ngôi nhà đang xây của Chủ tịch xã Tự Lập Dương Văn Nhạn cũng bị phá dỡ và đốt

Ông Hoàng Văn Vấn, người dân thôn Phú Mỹ bức xúc: “Thanh niên Bạch Trữ mang kiếm, mã tấu và hung khí khác đến để đánh, chém thanh niên của thôn Phú Mỹ nhưng không bị gọi. Còn những thanh niên của làng tôi được xem là bị hại thì lại bị bắt lên công an huyện là không thỏa đáng...”.

Theo những người dân thôn Phú Mỹ, những thanh niên trong thôn được mời lên để “làm việc” cho rằng đã bị Công an huyện Mê Linh “ép cung” dẫn đến phải nhập viện? Nhiều thanh niên khác trong làng Phú Mỹ cũng được đưa vào danh sách “làm việc” với CA huyện Mê nhưng đã bị trọng thương như: cháu Lỗ Văn Cừ bị bục màng nhĩ, Lê Văn Dũng bị bầm tím ở ngón tay, Trần Văn Liêm bị tím mắt…

Ông Trần Văn Khiêm, một người dân ở đây cho biết: “Cháu tôi sau khi bị công an huyện Mê Linh gọi đến đã bị họ "hỏi cung" chẳng hiểu vì sao lúc về nhà thì người tím tái ...”.

Không ít người dân địa phương cũng cho rằng, sự việc này là do cách làm việc của ông Chủ tịch xã Tự Lập Dương Văn Nhạn gây nên. Chính vì thế những người quá khích đã kéo nhau đến trụ sở UBND xã Tự Lập để đập phá và tiến đến nhà vị chủ tịch để đốt nhà, phá nhiều đồ đạc (?).

Báo Giáo dục Việt Nam sẽ tiếp tục thông tin về vụ việc này đến bạn đọc…
Nguồn: Tại đây