Chúng tôi có tồi tệ, xấu xa đến thế?


(Dân trí) - Bức thư của cô bé Trang có phải là tiếng nói đại diện cho tất cả phụ nữ Việt Nam? Chẳng lẽ trong mắt chị em, đàn ông chúng tôi lại tồi tệ, xấu xa đến mức những người phụ nữ thành đạt phải bỏ đi lấy chồng ngoại quốc?

Mấy ngày qua, trên mạng xôn xao xung quanh bức thư mang tên “Gửi các anh đàn ông!” của một cô gái trẻ có tên là Trang. Nội dung bức thư hết lời chê bai đàn ông Việt không đáng mặt đàn ông với đủ các nết xấu. Nào là làm thì chả ra tiền nhưng tinh vi, tinh tướng, tự cho mình quá nhiều quyền. Nào là không ga lăng, thậm chí lên xe buýt còn tranh giành chỗ ngồi cả với trẻ em, phụ nữ. Nào là suốt ngày quán xá, đùn đẩy việc nhà cho vợ và bắt vợ con hầu hạ, phục dịch. Trong khi đó, những người đàn ông phương Tây thì đàn ông ra đàn ông còn đàn ông Việt Nam mình thì ông chả ra ông, bà chả ra bà, kiểu “xăng pha nhớt”.


(Minh họa: Ngọc Diệp)
Gây sốc nhất có lẽ là đoạn kết bức thư, khi cô gái buông một câu tuyên bố đanh thép cùng với một lời cảnh báo rất… bi quan: “… là một cô gái sinh ra và lớn lên ở Việt Nam nhưng tôi rất có ác cảm với đàn ông Việt Nam. Vì các anh không chỉ kém thông minh, không lãng mạn mà còn rất gia trưởng, tinh vi. Tôi cũng tuyên bố luôn, sau này thà ế chồng chứ nhất định tôi không bao giờ lấy đàn ông Việt Nam làm chồng. Mà chả riêng gì tôi, rất nhiều cô gái Việt Nam thành đạt cũng lấy chồng Tây đó thôi, và xu hướng này sẽ còn tiếp tục, tôi tin là như thế ”.
Khi đọc bức thư này mình rất sốc, nhưng cũng phải ghi nhận ít nhất thì đây cũng là những lời nói xuất phát từ ý nghĩ chân thực của tác giả. Cô gái đã dám nói thẳng những suy nghĩ, đánh giá của mình về đàn ông Việt Nam, dù có thể chưa hoặc không đúng.  Điều thứ hai, mình nghĩ những đàn ông Việt chúng ta cũng nên khách quan nhìn nhận lại chính mình. Chúng ta có ích kỉ không? Chúng ta có tinh vi không? Chúng ta có gia trưởng không? Chúng ta có độc đoán không? Và chúng ta có ga lăng không?... Tóm lại, chúng ta có thật sự đáng mặt đàn ông không? Đó là những câu hỏi cần chúng ta, những người đàn ông đích thực trả lời.
Một câu hỏi nữa cũng rất cần đặt ra là trong hai cuộc kháng chiến, đã từng có rất nhiều người đàn ông Việt Nam không chỉ đáng mặt đàn ông mà họ thật sự là những người anh hùng. Vậy thì điều gì đã biến những người con, người em của những người anh hùng trở thành “Những người đàn ông không đáng mặt đàn ông” như lời của một nữ thi sĩ đã viết? Liệu bức thư của cô bé Trang có phải là tiếng nói đại diện cho tất cả phụ nữ nước Việt Nam ta? Chả lẽ trong mắt các bà, các chị, các em những người đàn ông chúng tôi lại tồi tệ, xấu xa đến mức những người phụ nữ thành đạt phải bỏ đi lấy chồng ngoại quốc? Không. Tôi ngàn lần không tin những người đàn ông Việt Nam chúng ta tồi tệ, xấu xa đến thế. Phải vậy không các bạn?
Bùi
Dưới đây là bức thư gây xôn xao trên mạng.
Gửi các anh đàn ông!
Lâu lâu lại đọc được đề nghị nên có ngày tôn vinh đấng mày râu trên trang báo mạng, tôi thấy thú vị quá. Thú vị hơn nữa là lại thấy một số đàn ông so sánh rằng, đàn ông Tây còn có ngày của bố, còn đàn ông Ta thì chẳng có ngày gì để được tôn vinh. Uh, cũng đúng thôi, vì đàn ông Tây họ đàn ông ra đàn ông, còn đàn ông ta thì ông chả ra ông, mà bà chẳng ra bà thì tôn vinh cái gì? Giá như các anh đề nghị chúng tôi tôn vinh cái cỡ “xăng pha nhớt” thì Ok ngay, còn tôn vinh đàn ông thì hơi khó, vì các anh có phải đàn ông đâu mà tôn vinh. Các anh cũng làm sao mà so bì với đàn ông Tây được?
Hồi làm sinh viên, tôi nhớ có lần một cô giáo của tôi có kể, ở bên Đức, đàn ông phải xếp sau cả con chó khi đến những nơi công cộng như lên tàu xe. Có nghĩa là, khi đi đến nơi công cộng ví dụ như lên tàu xe, phụ nữ là người được ưu tiên nhiều nhất, kế đến là người già trẻ em, rồi đến con chó, sau cùng mới đến người đàn ông. Ở bên đó, phụ nữ cũng rất được yêu thương và chiều chuộng, ví dụ, gặp bất cứ một người phụ nữ nào xách đồ đạc nặng trên phố là cánh đàn ông thể hiện ngay sự quan tâm của mình bằng việc xách giúp đồ đạc. Trên xe buýt, đàn ông cũng luôn nhường chỗ ngồi cho phụ nữ một cách tự nguyện. Còn ở nhà, đàn ông Đức không ngại ngần việc rửa chén bát và làm việc nhà, thậm chí cả giặt đồ lót cho vợ.
Còn đàn ông Việt Nam thì sao, thu nhập thì cũng chẳng khá khẩm hơn vợ là bao nhiêu, nhưng lại tự cho mình nhiều “quyền” quá. Nên đi làm về là có quyền đi bia rượu bù khú với bạn bè, về đến nhà là có quyền ngồi vắt chân chữ ngũ xem tivi, đọc báo và đợi vợ bê cơm đến ăn. Lên xe buýt thì tranh nhau chỗ ngồi với trẻ em, người già và phụ nữ có thai. Tôi đã từng chứng kiến rất nhiều nam thanh niên to khỏe lực lưỡng nhưng lại bị “mù”. Tại sao tôi nói vậy, bởi vì trên xe buýt bao giờ cũng có ghi là nhường ghế cho người già, trẻ em, phụ nữ có thai, nhưng các anh không hiểu sao vẫn không thực hiện, nên tôi bảo chắc chỉ có bị mù mới không nhìn thấy những dòng chữ như thế. Thậm chí, đến khi anh phụ xe buýt ra nhắc nhở thì còn chửi lại, vậy thử hỏi các anh văn minh ở đâu, mà dám đòi hỏi được tôn vinh và yêu cầu có ngày tôn vinh cho người đàn ông Việt Nam?
Chẳng nói ra chả sao. Nói ra đâm thêm coi thường đàn ông Việt Nam, chưa làm được gì đã muốn được tôn vinh. Mà tôn vinh cái gì, tôi rất thích comment của một độc giả nào đó nói, chẳng lẽ tôn vinh cái sự: Hôm nay 8.3, tôi giặt cho bà cái áo của tôi à? Không nên có ngày tôn vinh cho đàn ông Việt Nam vì các anh không xứng đáng được tôn vinh.
Cũng xin nói thật với các anh, là một cô gái sinh ra và lớn lên tại Việt Nam nhưng tôi rất có ác cảm với đàn ông Việt Nam. Vì các anh không chỉ kém thông minh, không lãng mạn mà còn rất gia trưởng và tinh vi. Tôi cũng tuyên bố luôn, sau này thà ế chồng chứ nhất định tôi không bao giờ lấy đàn ông Việt Nam làm chồng. Mà chả riêng gì tôi, rất nhiều cô gái Việt Nam thành đạt cũng lấy chồng Tây đó thôi, và xu thế này sẽ còn tiếp tục, tôi tin là như thế.


Mổ thận trái, cắt luôn thận phải


Bookmark and Share
Bà Hứa Cẩm Tú bị sạn thận trái, ứ nước độ 3, bác sĩ Bệnh viện đa khoa TP Cần Thơ chỉ định mổ nội soi cắt bỏ. Phẫu thuật xong, bệnh nhân sưng phù, kết quả siêu âm cho thấy cả hai quả thận đã "biến mất".

Hai ngày qua ông Nguyễn Thiện Trí ở thị trấn Thới Lai, huyện Thới Lai (TP Cần Thơ) rất bức xúc khi biết được kíp phẫu thuật của Bệnh viện đa khoa TP Cần Thơ cắt hết hai quả thận của vợ là bà Hứa Cẩm Tú (37 tuổi), dù thận phải của bệnh nhân đang hoạt động tốt.

Theo người chồng, hơn một tuần trước vợ ông nhập viện điều trị tại khoa Thận và tiết niệu Bệnh viện đa khoa TP Cần Thơ. Ngày 5/12, bác sĩ chụp CT cắt lớp xác đĩnh thận phải hoạt động tốt, thận trái có sạn, ứ nước độ 3 nên chỉ định mổ nội soi.

“Bác sĩ tư vấn nếu phẫu thuật thấy thận trái còn dày thì giữ lại, xấu sẽ cắt bỏ. Sau khi can thiệp ngoại khoa, tôi nhận được thông tin từ kíp mổ là ca phẫu thuật thành công nhưng chiều 7/12 mặt vợ tôi sưng phù, siêu âm kiểm tra phát hiện hai quả thận đã bị cắt mất”, người chồng nói.

Bệnh nhân Hứa Cẩm Tú bị bác sĩ cắt cả hai quả thận thay vì chỉ phẫu thuật thận trái. Ảnh: Thiên Phước
Bệnh nhân Hứa Cẩm Tú bị bác sĩ cắt cả hai quả thận thay vì chỉ phẫu thuật thận trái. Ảnh: Thiên Phước

Ngày 8/12 người trực tiếp mổ cho bà Tú là bác Trần Văn Nguyên, Trưởng khoa Thận và tiết niệu mời ông Trí vào phòng làm việc với sự có mặt của Phó Giám đốc Bệnh viện đa khoa TP Cần Thơ Nguyễn Văn Nghĩa. Bác sĩ Nguyên nhận trách nhiệm trong việc cắt mất thận phải của bệnh nhân Tú vì rủi ro nghề nghiệp, muốn được hỗ trợ tất cả chi phí cho bà Tú chạy thận nhân tạo.

Giải thích về nguyên nhân cắt quả thận không bị bệnh của bệnh nhân, bác sĩ Nguyên cho biết: “Chị Tú bị thận móng ngựa, tức dây thần kinh chằng chịt với nhau nên khi phẫu thuật máu chảy quá nhiều mà lại khó cầm. Để cứu bệnh nhân kíp mổ buộc phải quyết định cắt luôn quả thận còn lại”.

Ông Trí cho VnExpress.net biết đã gửi đơn đến Ban Giám đốc Bệnh viện đa khoa TP Cần Thơ đề nghị làm rõ trách nhiệm của bác sĩ trực tiếp phẫu thuật cắt hết hai quả thận của vợ ông, cũng như có biện pháp khắc phục hậu quả.

Giới lãnh đạo có cần thông minh lắm không?


Bookmark and Share bạn có thể chia sẻ tới 333 trang web
Về phương diện trí thức, giới lãnh đạo Việt Nam có hai đặc điểm nổi bật:

Thứ nhất, trên danh nghĩa, ai cũng có bằng cấp thật cao. Năm ngoái, giáo sư Nguyễn Văn Tuấn, ở Úc, có làm một thống kê về bằng cấp của chính phủ Việt Nam trong tương quan so sánh với chính phủ Úc và Mỹ và đi đến kết luận: Việt Nam có trình độ cao nhất! Ở Úc, trong số 28 thành viên chính phủ, chỉ có một người duy nhất có bằng tiến sĩ, 5 người có bằng thạc sĩ, còn lại là cử nhân. Ở Mỹ, trong nội các của Tổng thống Barack Obama gồm 23 thành viên, có 7 tiến sĩ, 8 thạc sĩ và 8 cử nhân. Việt Nam, ngược lại, trong 26 thành viên chính phủ khóa trước, có 13 tiến sĩ, 3 thạc sĩ và 10 cử nhân. Nguyễn Văn Tuấn làm bảng đối chiếu:

Trong danh sách 4 phó thủ tướng và 22 bộ trưởng được công bố vào đầu tháng 8 năm 2011, tỉ lệ những người có bằng tiến sĩ vẫn y nguyên: 13, tức chiếm 50%; tỉ lệ thạc sĩ tăng thêm một và cử nhân giảm một:


Cử nhân

Thạc sĩ

Tiến sĩ

Phó thủ tướng (4 người)

1

2

1

Bộ trưởng (22 người)

8

2

12

Tổng cộng

9

4

13

Tỉ lệ

35%

15%

50%

Như vậy, nếu năm 2010, trình độ học vấn của nội các chính phủ Việt Nam đã cao hơn Úc và Mỹ thì năm 2011 này, khoảng cách ấy lại càng xa thêm nữa. Nếu năm 2010, nói theo Nguyễn Văn Tuấn, “Con số 50% bộ trưởng có bằng tiến sĩ cho thấy nước ta đúng là nước có trình độ học vấn cao, có lẽ cao nhất thế giới” thì năm 2011 này, cái vị trí “cao nhất” ấy lại càng được củng cố thêm nữa.

Tuy nhiên, đó chỉ là một mặt.

Mặt khác, cũng về phương diện trí thức, giới lãnh đạo Việt Nam lại có thêm đặc điểm thứ hai này: Dốt.

Xin nói ngay chữ “dốt” ấy không phải là của tôi. Đó là ý kiến chung của rất nhiều trí thức ở trong nước. Cứ vào các blog ở trong nước, chúng ta sẽ thấy ngay có vô số bài viết bàn về “dân trí” và “quan trí”, ở đó, hầu như ai cũng có một nhận định chung: vấn đề mà Việt Nam đang đối điện hiện nay không phải là dân trí thấp. Mà là quan trí thấp. Thấp đến đáng kinh ngạc. Nghe những lời phát biểu của các ông nghị trong Quốc Hội cũng như của nhiều bộ trưởng và thứ trưởng, không ai không thấy nghẹn ngào. Rồi nhìn vào các chính sách của họ lâu nay lại càng thấy nghẹn ngào hơn nữa: Nếu chúng không quái gở thì cũng hoàn toàn vô hiệu.

Nhưng tại sao lại có hiện tượng nghịch lý như thế? Tại sao một chính phủ có nhiều người có bằng cấp cao nhất thế giới mà lại bị chê là dốt nát và bất lực như thế?

Thật ra, câu hỏi không có gì khó. Thứ nhất, nên nhớ đến nạn bằng giả và câu “dốt như chuyên tu, ngu như tại chức” ở Việt Nam. Thứ hai, ngay cả bằng cấp, ở một số người, là thật và đúng chất lượng thì điều đó cũng không giải thích được gì cả: bằng cấp, dù là tiến sĩ, chỉ là một bảo đảm về khả năng nghiên cứu. Mà nhà lãnh đạo thì lại không cần những khả năng đó. Đó là khả năng của các chuyên gia và chuyên viên, những người phụ giúp cho các nhà lãnh đạo.

Một nhà lãnh đạo cần những khả năng khác.

Mới đây, trên huffingtonpost.com, Gary Hart, cựu nghị sĩ (từ 1975 đến 1987) và cựu ứng viên Tổng thống Mỹ năm 1984 và 1988, giáo sư tại một số trường đại học lớn như Oxford và Yale, tác giả của 19 cuốn sách về chính trị và luật pháp, có viết một bài bình luận ngắn nhưng khá sâu sắc về khả năng của người lãnh đạo: “Một tổng thống có cần thông minh?” (Should a President Be Intelligent)

Theo Hart, ngày nay công việc lãnh đạo càng ngày càng khó khăn. Họ phải đối diện với vô số vấn đề. Mà vấn đề nào cũng phức tạp. Chuyện kinh tế, chẳng hạn, không giới hạn trong nước, mà mở rộng gần như toàn cầu. Chuyện an ninh cũng vậy. Nó không phải chỉ là vấn đề số máy bay, vũ khí, ngân sách hay quân số. Mà bao gồm mọi biến động chính trị ở khắp nơi. Không có một nhà lãnh đạo nào, dù thông minh đến mấy, có thể biết hết những điều đó được. Cho nên điều cần nhất ở nhà lãnh đạo là khả năng phán đoán tốt và khả năng lựa chọn những người giỏi và thích hợp nhất để lắng nghe ý kiến. Dĩ nhiên, để làm được những điều có vẻ đơn giản như thế, nhà lãnh đạo phải có nhiều lịch duyệt, đi nhiều và biết nhiều. Gary cũng nhắc: cả Franklin Roosevelt, Harry Truman và John Kennedy đều không phải là những đại trí thức. Nhưng họ vẫn đóng góp được thật nhiều và được xem là những tổng thống vĩ đại.

Trong bài “Dumb, dumber, dumbest?” đăng trên Politico.com ngày 22/10/2011, Roger Simon cũng nhấn mạnh một sự thật lịch sử quan trọng: Adlai Stevenson (1900-1965), chính trị gia cuối cùng tự nhận và được nhìn nhận là trí thức đã thất cử trước Dwight Eisenhower một cách thảm hại. Trong các tổng thống sau đó, có khá nhiều người bị xem là thiếu trí thức (dĩ nhiên là theo tiêu chuẩn của Mỹ!) nhưng họ lại rất thành công. Nổi bật nhất là Tổng thống Ronald Reagan, người, nếu thiếu cố vấn, có thể vấp hết nhầm lẫn này sang nhầm lẫn khác. Goerge W. Bush cũng vậy. Tên ông, Bushism, trở thành tiêu biểu cho việc nói nhịu và nói những câu chữ vô nghĩa. Lúc ông chưa thắng cử, các đối thủ của ông thường nhìn ông một cách diễu cợt. Khi ông trở thành tổng thống rồi, nhiều đối tác của ông trên thế giới cũng tiếp tục nhìn ông, từ sau lưng, một cách diễu cợt. Thế nhưng, cuối cùng, ông lại trở thành Tổng thống Mỹ trong suốt hai nhiệm kỳ, điều mà bố ông, Tổng thống George H.W. Bush, không làm được. Và cũng là điều Tổng thống Barack Obama hiện nay, một người vốn nổi tiếng thông minh và uyên bác, cũng chưa chắc đã làm được.

Không cần trí thức và cũng không cần quá thông minh, một nhà lãnh đạo cần gì nhất? Hart Gary kết luận bài viết ngắn của mình bằng nhận định: Một nhà lãnh đạo phải có khả năng nhìn xa hơn hầu hết những người khác, khả năng làm nảy sinh những ý tưởng và chính sách mới và sáng tạo để đối phó với những thử thách mới và cần có khả năng thuyết phục mọi người chấp nhận những ý tưởng và chính sách ấy.

Nói như thế thì còn quá sơ lược. Nhưng bàn kỹ hơn thì lại dài quá.

Thôi, để dịp khác. Từ từ.

VỀ MỘT BỨC ẢNH GÂY SỐT

Bookmark and Share

Chuyện một ngài đại sứ tự mình mang hành lý của chính mình và tự mình đi mua cà phê cho chính mình trong khi chờ lên máy bay đi nhậm chức ở Trung Quốc mà cũng có thể gây sốt trên các trang mạng nước này.

Bức ảnh gây sốt tại Trung Quốc chụp cảnh đại sứ Gary Locke tự tay đi mua cà phê tại sân bay - Ảnh: AP


Ðọc bài này, tôi chợt nhớ cách đây chưa lâu, báo chí Việt Nam cũng cuống quýt hết cả lên vì sự kiện tân Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tự mình đi xe máy về trường cũ thăm thầy cô giáo.

Cần biết là trường cũ của ông ở ngay bên kia cầu Long Biên. Ngày nào bạn tôi, một người mẹ của hai con, sống ở Long Biên, làm việc và gửi con đi học ở Hà Nội, chả tha lôi nhau đi đi về về mấy bận như thế.

Trở lại hai sự kiện trên, chúng ta thấy điều gì? Tại sao việc tự phục vụ bản thân, mà đối với mỗi một con người bình thường là điều đương nhiên phải thế, lại trở thành một việc đáng xuýt xoa và ngưỡng mộ khi nhân vật chính là chính khách cấp cao?

Từ khi nào người ta cho rằng “phàm là” chính khách thì đương nhiên có đặc quyền được kẻ khác phục vụ, kể cả trong những chuyện cá nhân?

Từ khi nào người ta quên rằng làm chính khách thì cũng chỉ là làm một công việc, tuy quan trọng, nhưng cũng được trả lương từ thuế của dân, để phục vụ cho dân?

Mỉa mai nhất là, những tư tưởng này lại thường xuất hiện ở chính những xã hội nơi người ta luôn rao giảng rằng không có giai cấp.

Theo cái đà ấy, chắc nếu thủ tướng Anh David Cameron, người từng đi nghỉ bằng máy bay giá rẻ và ở khách sạn ba sao, mà sang làm thủ tướng Việt Nam hoặc Trung Quốc thì có khi thành “hot boy” mất.

Hay thủ tướng Singapore Lý Hiển Long cũng vậy, ông có bận đi dự hội nghị APEC bằng hàng không giá rẻ. Singapore là một trong những nước có GDP tính trên đầu người cao nhất thế giới. Kinh tế Singapore tăng trưởng nhanh nhất thế giới trong những năm qua.

Nhưng họ không có một máy bay chuyên biệt nào dành riêng cho thủ tướng cả. Một thủ tướng lĩnh lương cao nhất thế giới nhưng khi đi máy bay cũng phải xếp hàng check in như ai, không hề được ưu tiên.

Xã hội Việt Nam ngày càng phân hóa giai cấp một cách nhanh chóng và sâu sắc. Nhiều người mới giàu lên hay mới có chút địa vị đã quên cả cách tự phục vụ bản thân vì quen được người khác phục vụ.

Nhiều cô bạn tôi ở trong nước hay than phiền rằng nghỉ Tết, ô-sin về quê là không thể nào xoay xở nổi với việc nhà. Mà các cô ấy không phải xuất thân cành vàng lá ngọc gì đâu nhé. Cũng từ con nhà lao động bình thường đi lên. Tôi chắc ngày nhỏ cũng xắn quần nấu cám heo như ai (như tôi).

Sống ở nước ngoài lâu năm, tôi không thấy mọi người ở đây có thói quen đó (trừ Singapore là một nước cũng bóc lột người giúp việc nhà từ các nước lân cận với giá rẻ mạt). Các bạn của tôi vẫn vừa đi làm, vừa đi học, vừa sinh con, vừa làm việc nhà. Hai vợ chồng tự xoay sở với nhau hết, không có bố mẹ hay ô-sin ở bên giúp đỡ như ở Việt Nam. Thế mà mọi việc vẫn đâu vào đấy.

Có cô bạn giờ làm luật sư ở Mỹ, vừa đẻ con xong đã vác con đến lớp. Con ngủ, mẹ học thi. Giờ thì đã ba con rồi, đứa nào cũng được chăm bẵm tốt nên khỏe khoắn xinh xắn. Còn cô ấy cũng đã lấy được chứng chỉ hành nghề luật ở Mỹ, một việc không hề dễ dàng đối với người nói tiếng Anh như ngôn ngữ hai, lại còn đến từ một đất nước có nền giáo dục lạc hậu như Việt Nam.

Có cô bạn học tiến sĩ ở Úc, trước khi đi đẻ còn nấu sẵn một tủ lạnh thức ăn để dành những ngày nằm ổ. Thế mà các con vẫn lớn, vẫn ngoan và khỏe mạnh. Cô ấy thì giờ học xong, về giữ một cương vị cao tại Ðại học Quốc gia Hà Nội.

Có cô bạn khác dạo trước làm tiến sĩ ở Pháp. Tôi sang thăm, thấy cô có cách dạy con rất hay. Thằng bé nhà cô ấy mới có 4 tuổi nhưng sáng dậy đã tự biết làm vệ sinh cá nhân, mặc quần áo, sắp xếp đồ đạc cá nhân vào ba lô, rồi ngồi vào bàn ăn chờ ăn sáng. Ăn xong tự biết cất thìa, dĩa và đi giày dép chờ mẹ đưa đi học. Tôi rất lấy làm ngưỡng mộ.

Trái lại, trẻ em ở trong nước, đến 4 tuổi có khi vẫn còn phải ẵm đi ăn rong. Nhiều đứa lớn lên hỏng đến mức này, cũng vì bố mẹ quá phụ thuộc vào ô-sin.

Nói chung tất cả là do quan niệm sống và giáo dục của gia đình.

Ðồng nghiệp người Mỹ của tôi ở đây bảo cô không có khái niệm để người khác phục vụ mình. Cô là phó giáo sư, sức ép giảng dạy và nghiên cứu rất lớn, đồng thời cô còn làm trong rất nhiều committee của khoa và của trường. Bận rộn như thế nhưng vẫn tự tay cô chăm sóc gia đình, không thuê người làm.

Người phương Tây họ có tính tự lập cao là vậy. Họ cũng tin vào sự bình đẳng giữa con người với con người và không thấy thoải mái nếu phải ngồi vắt chân chữ ngũ sai phái người khác phục vụ nhu cầu cá nhân mình.

Tôi không phản đối việc thuê người giúp việc, vì thực ra đây cũng là cách phân phối lại của cải trong xã hội. Nhưng lệ thuộc vào họ từ những việc nhỏ của cá nhân, tới mức không thể xoay sở khi vắng họ là điều mà tôi khó chấp nhận.

Tương tự, cái tư tưởng cho rằng đã là chính khách thì phải có người đi mua cà phê phục vụ mình hay bưng bê cho mình cũng là điều tôi không chấp nhận được. Mà tôi thấy xã hội Việt Nam ngày càng phát triển lệch lạc theo hướng này. Có một tí tiền, một tí quyền, thế là có quyền vênh váo, hống hách. Có quyền đòi hỏi những điều hết sức chướng tai, gai mắt.

Thực ra, để ý sẽ thấy người ta càng giỏi, càng danh giá thì lại càng giản dị, càng khiêm tốn. Càng không đòi hỏi đặc quyền đặc lợi. Thế nên, tôi rất muốn nhìn thấy nhiều hơn nữa những chính khách như ngài tân đại sứ Mỹ ở Trung Quốc, thủ tướng Anh hay thủ tướng Singapore.

Nếu ngày nào người dân còn trầm trồ, còn suýt xoa vì những điều hết sức đương nhiên như nói ở trên thì những vị lãnh đạo của họ cần phải xem lại bản thân mình.

Nguyễn Tuệ Anh

HUNGARY: LUẬT CẤM CÁC BIỂU TƯỢNG ÐỘC TÀI GÂY TRANH CÃI


Share

[26.11.2011 17:31 - Nhịp Cầu Thế Giới Online]

http://nhipcauthegioi.hu/modules.php?name=News&op=viewst&sid=3093

Một lần nữa, Nhà nước Hungary lại thua cuộc một công dân của mình trong cuộc đua pháp luật tại Tòa án Nhân quyền Châu Âu (trụ sở ở Strasbourg): Hungary phải bồi thường 4.000 Euro cho một chính khách do đã phạt ông này vì tội đeo huy hiệu hình ngôi sao đỏ, bị luật pháp Hungary coi là biểu tượng độc tài.


Ông Fratanolo János tại Ðại hội lần thứ 24 Ðảng Công nhân Hungary. Sau ông là khẩu hiệu Vô sản toàn thế giới, liên hiệp lại! - Ảnh: Internet

Ðây đã là lần thứ hai, Tòa án Nhân quyền Strasbourg đưa ra phán quyết như vậy đối với Nhà nước Hungary. Trong dịp này, bên bị đơn cũng phải trả khoản án phí 2.400 Euro.

Câu chuyện sao đỏ tại Hungary

Cách đây hơn 7 năm, vào ngày 1-5-2004, tại một hoạt động nhân kỷ niệm Quốc tế Lao động, một công dân Hungary là ông Fratanolo János đã cài ngôi sao đỏ lên áo ngoài của mình. Nói thêm, ông này là Chủ tịch danh dự Ðảng Công nhân 2006 là một đảng cánh tả, được tách khỏi Ðảng Cộng sản Hungary vào năm 2006.

Cơ sở của án phạt nói trên là một điều khoản thuộc Bộ luật Hình sự Hungary, theo đó, việc phát tán, truyền bá hoặc sử dụng công khai biểu tượng của các thể chế độc tài toàn trị (quốc xã và cộng sản) là điều bị cấm và người thực hiện điều đó có thể bị phạt tiền. Trong số các biểu tượng đó, có hình ngôi sao đỏ năm cánh.

Cần chú ý là trong một hoạt động năm 2003, người sáng lập Ðảng Công nhân 2006 là ông Vajnai Attila cũng từng bị “dính luật” khi ông này đã công nhiên cài lên áo khoác một ngôi sao đỏ được cắt từ giấy bìa. Ông Vajnai, sau khi bị tòa án Hungary tuyên phạt 120.000 Ft, đã đưa vụ việc này lên Tòa án Nhân quyền Strasbourg và đã thắng kiện.

Lần này, Tòa án Nhân quyền Strasbourg cũng đã ra một phán quyết tương tự: Tòa cho rằng mặc dù việc sử dụng công khai biểu tượng sao đỏ có thể gây phản cảm trong những nạn nhân trong quá khứ của thể chế cộng sản cũng như các thân nhân của họ, nhưng tại Hungary, không hề có dấu hiệu gì chứng tỏ CNCS có khả năng tái hồi trong thực tế.

Theo Tòa, nếu vậy thì không thể cấm đoán được việc dùng biểu tượng sao đỏ. Tòa còn nhấn mạnh rằng, lệnh cấm của Hungary đối với hình tượng sao đỏ là quá rộng vì nó được thực hiện trong cả những trường hợp mà không có cơ sở gì để hạn chế việc sử dụng biểu tượng này. Bởi lẽ, sao đỏ có thể có nhiều ý nghĩa khác.

Magyar Gábor, luật sư bào chữa cho bên nguyên đơn phát biểu với báo chí rằng Tòa án Strasbourg nhấn mạnh đến bối cảnh của việc sử dụng hình tượng sao đỏ. Nghĩa là, theo Tòa, sao đỏ không chỉ là biểu tượng gợi nhớ các thể chế độc tài, mà ngay trong các nền dân chủ hiện tại thì hình tượng sao đỏ vẫn được sử dụng bởi các tổ, nhóm và các cá nhân tranh đấu cho những lý tưởng, những nguyên tắc hợp pháp.

Theo ông Magyar, giả thử, bên cạnh hình tượng ngôi sao đỏ, nếu thân chủ ông còn giương cao hình Stalin, hoặc lên tiếng đòi trở lại kỷ nguyên của Rákosi (nhà độc tài Hungary, được coi là thủ hạ xuất sắc nhất của Stalin trong phe XHCN cũ), thì hẳn là Tòa án Strasbourg đã ra một phán quyết theo hướng khác.

Phương Tây mù mờ về những tội ác của CNCS?

Ðó là ý kiến của Quốc vụ khanh Bộ Hành chính và Tư pháp Hungary Rétvári Bence, khi nhắc đến phán quyết năm 2008 của Tòa án Strasbourg. Trong Ngày tưởng niệm các nạn nhân của các thể chế độc tài toàn trị (tổ chức lần đầu vào tháng 8 năm nay), ông Rétvári tuyên bố: Hungary phải thất vọng vì Strasbourg đã tha bổng kẻ bị nước này kết án do phạm tội sử dụng biểu tượng độc tài.

Vị quốc vụ khanh này cho rằng, không có sự khác biệt lớn giữa chủ nghĩa quốc xã và chủ nghĩa cộng sản: một chủ nghĩa thì phân biệt đối xử trên cơ sở chủng tộc, còn chủ nghĩa kia thì trên cơ sở giai cấp, nhưng cả hai đều có sức hủy diệt khủng khiếp và bản chất của cả hai đều là sự vô nhân đạo.

Theo chia sẻ của ông Rétvári, khi những vụ án này được khởi động, giới tư pháp Hungary nghĩ rằng đối với tất cả mọi người, ngôi sao đỏ là biểu tượng của độc tài, CNCS là điều kinh hoàng và không cần phải giảng giải cho bất cứ ai rằng với tinh thần của những biểu tượng này, bao nhiêu điều khủng khiếp đã được thực hiện ở vùng Ðông Âu.

Ông Rétvári Bence cho rằng, quan điểm của Tòa án Strasbourg cho thấy rõ rằng Phương Tây không hề biết chính xác về những tội ác của CNCS, những gì các dân tộc trong vùng Ðông Âu phải chịu đựng, đây là điều người dân Ðông Âu không thể chờ được ở Phương Tây. Do đó, ông nhấn mạnh, “bổn phận của chúng ta là để họ phải nhận biết được điều này”.

Phát biểu trên Kênh truyền hình HírTV, Chủ tịch Quốc hội Hungary Kövér László cũng có ý kiến rất thẳng thừng về phán quyết mới nhất của Tòa án Strasbourg: theo ông, không cần để tâm quá mức đến những gì xảy ra ở Châu Âu và ở Strasbourg.

Ông khẳng định một cách bức xúc: “Tại Strasbourg, vài kẻ ngu si không hề có chút khái niệm gì về những gì đã diễn ra tại đất nước chúng ta trong 50 năm qua, họ tưởng rằng việc ai đó biểu dương lực lượng với ngôi sao đỏ là một quyền tự do”. Chủ tịch Quốc hội Hungary cũng bày tỏ hy vọng điều luật cấm sử dụng các biểu tượng độc tài của Hungary từ nay trở đi vẫn được các cơ quan có liên quan áp dụng.

Khả năng… kiếm tiền với ngôi sao đỏ

Như đã nói ở trên, Bộ luật Hình sự Hungary cấm sử dụng nhiều biểu tượng của các thể chế quốc xã và cộng sản, và điều này từ năm 2008 đã bị Tòa án Strasbourg cho là quá nghiêm ngặt, nhưng giới tư pháp Hungary vẫn không có ý thay đổi. Ðặc biệt, Tòa án Hiến pháp nước này từng xem xét và tuyên bố: điều luật đó hoàn toàn hợp hiến!

Tuy nhiên, với phán quyết của Tòa án Strasbourg trong tay, Tòa án Tối cao Hungary sẽ phải “phục hồi” cho các công dân trước đó đã bị tuyên án. Theo luật sư Magyar Gábor, tình thế quả thực rất kỳ quặc vì bây giờ, Tòa án Tối cao Hungary sẽ phải ra quyết định đi ngược lại điều luật mà căn cứ vào đó, trước đây, một số người đã từng bị kết án.

Cần nói thêm là một cách trực tiếp, cả phán quyết năm 2008 lẫn quyết định lần này của Tòa án Strasbourg đều không bắt buộc Hungary phải sửa đổi hoặc bãi bỏ điều luật có liên quan (điều 269/B §. Bộ luật Hình sự). Lý do, là bởi Tòa án Strasbourg chỉ có quyền xử lý trong các vụ việc cụ thể - nhìn chung, Tòa không thể “phản bác” các đạo luật của Hungary.

Dầu sao đi nữa, các tòa án Hungary vẫn có bổn phận trừng phạt những công dân sử dụng biểu tượng sao đỏ theo luật định nước này, nhưng nếu những người này đâm đơn kiện lên Tòa án Strasbourg thì đa phần sẽ cầm chắc phần thắng. Ðược biết, còn nhiều vụ khác - liên quan đến việc sử dụng biểu tượng sao đỏ và búa liềm - sẽ được Tòa án Strasbourg xem xét và ra phán quyết vào năm sau.

Nhân câu chuyện này, báo chí Hungary viết một cách châm biếm: có thể kiếm được vài ngàn Euro nếu ai đó chịu khó đeo ngôi sao đỏ ngoài phố, khoe khoang trước mặt cảnh sát để họ phải xử lý, và kiên nhẫn kiện tụng ròng rã trong vòng 7 năm...

Cố nhiên, đây không phải là điều quá đơn giản: trước hết, nguyên đơn phải có kiến thức về luật và ngoại ngữ, và phải ứng trước được khoản án phí mới có thể đệ đơn lên Tòa án Strasbourg. Và cũng chỉ được làm điều này khi tại Hungary, đương sự đã phải chịu bản án có hiệu lực pháp luật vì tội sử dụng biểu tượng sao đỏ, và đã “kinh qua” tất cả các thủ tục kiện tụng ở quê hương.

Ðược biết, phấn khởi vì thắng lợi này, Ðảng Công nhân 2006 đang chuẩn bị một đợt vận động, tuyên truyền cho mình với các truyền đơn có hình ngôi sao đỏ!

Cấm sao đỏ: tùy “đặc thù địa phương”!

Trở lại vấn đề cấm các biểu tượng của các thể chể độc tài, Liên hiệp Châu Âu chưa có quy định thống nhất và coi đây là vấn đề của từng quốc gia. Đáng chú ý là trong khi đa số các quốc gia cấm các biểu tượng của chủ nghĩa quốc xã thì khá ít nước cấm các biểu trưng của chế độ cộng sản. Cùng một vài nước khác, Hungary có lẽ thuộc hàng “đi đầu” trong vấn đề này.

Kể từ khi ra đời, điều luật cấm việc sử dụng biểu tượng ngôi sao đỏ đã chịu nhiều chỉ trích ngay tại Hungary, nhiều người cho rằng sao đỏ khởi thủy là một biểu tượng của phong trào công nhân, hoặc phong trào dân chủ xã hội, chứ không phải chỉ của chủ nghĩa cộng sản độc đoán theo mô hình Stalinist.

Tuy nhiên, các nhà làm luật Hung, khi quyết định đưa ngôi sao đỏ vào danh sách các biểu tượng của thể chế độc tài, là đã tính đến tác động trong thực tế của biểu tượng đó.

Trong các cuộc tranh luận căng thẳng liên quan đến vấn đề này, nhiều người đã cho rằng, cho dù sao đỏ có nguồn gốc ra sao đi nữa, thì một bộ phận không nhỏ trong xã hội Hung hiện tại vẫn nghĩ đến nó và coi nó (cùng biểu tượng chữ thập ngoặc), như những biểu tượng chính yếu của hai thời kỳ, hai thể chế mang lại rất nhiều đau thương cho họ...

(*) Bài viết đã đăng trên RFI.

Hoàng Nguyễn, từ Budapest

Thủ phạm gây chứng đãng trí và cách chữa


Share

Từ những chuyến bay dài cho đến việc ăn không đủ lượng thịt, có nhiều nguyên nhân gây ra bệnh hay quên. Tuy nhiên, căn bệnh này không phải không có cách chữa.

Đã nhiều lần bạn bước vào bếp và nhận ra rằng, mình không còn nhớ vào bếp để làm gì? Bạn cũng không thể nhớ nổi tên của người bạn vừa quen cách đó ít giây?

Lời giải thích quen thuộc cho dạng “mất trí nhớ thể nhẹ” này là não của bạn bị quá tải thông tin, hoặc là bạn đang già đi.

Tuy nhiên, đôi khi việc mất trí nhớ một cách đột ngột, nhất là ở những người còn trẻ, có thể là dấu hiệu đáng lo ngại và cần được kiểm tra kỹ lưỡng, bác sĩ Michael Gross của Trung tâm Thần kinh học Middlesex khuyến cáo.

Dưới đây là những nguyên nhân phổ biến nhất của bệnh hay quên, cũng như lời khuyên đưa ra cho bạn từ các chuyên gia trên DailyMail:

1. Không đủ acid trong dạ dày

Vitamin B12 có chủ yếu trong thịt, cá và các chế phẩm bơ sữa.
Vitamin B12 – thường được tìm thấy trong thịt, cá, các sản phẩm từ sữa, có vai trò quan trọng trong việc sản sinh ra tế bào hồng cầu. Không những vậy, nó còn có liên hệ trực tiếp tới trí nhớ của bạn.

Một nghiên cứu gần đây tại Mỹ nhận thấy, việc thiếu vitamin B12 sẽ khiến cho con người gặp rắc rối về trí nhớ và tư duy. Do B12 chủ yếu có trong thịt, sữa nên những người ăn kiêng cần để ý bổ sung vitamin B12 bằng dược phẩm.

Một nguyên nhân phổ biến khác nữa là khi bạn già, lượng acid trong dạ dày sẽ giảm đi, trong khi đây là yếu tố rất quan trọng để cơ thể có thể hấp thụ vitamin B12. Do đó, nhiều người lớn tuổi bị chẩn đoán nhầm là đãng trí dù trên thực tế, họ chỉ bị thiếu hụt B12 mà thôi. Các bác sĩ có thể dễ dàng phát hiện việc này bằng cách thử máu.

2. Huyết áp cao

Với những người dưới 45 tuổi đã hay quên thì có thể thủ phạm là huyết áp của họ.

Theo nghiên cứu của Đại học Alabama, những người bị huyết áp cao sẽ gặp rắc rối về trí nhớ và năng lực tư duy hơn so với người có huyết áp bình thường.

Quả thực, huyết áp cao sẽ gây tổn thương vành trong động mạch. Để chống lại, vành động mạch sẽ phát triển dày và cứng hơn, khiến cho lượng máu chảy tới não bị ít đi.

Tin tốt là không bao giờ quá muộn để đối phó với huyết áp cao. Tập thể thao, ăn uống lành mạnh và giảm cân sẽ giúp cải thiện sức khỏe cũng như trí nhớ của bạn.

3. Tuyến giáp

Nếu như bạn mệt mỏi, tăng cân, trầm cảm và hay quên, đó có thể liên quan đến tuyến giáp.

Bệnh xảy ra khi tuyến giáp không thể sản sinh ra một loại hormone có tên thyroxine, vốn quyết định mức độ năng lượng mà cơ thể sử dụng. Nếu hormone thiếu hụt, mọi thứ liên quan đến cơ thể đều bị giảm tốc, bao gồm cả chức năng của não.

Việc thử máu sẽ nhanh chóng phát hiện ra bệnh và bạn có thể dùng thuốc thay thế hormone để cải thiện tình trạng.

4. Mãn kinh

Một nghiên cứu của Đại học California xác nhận lượng oestrogen (tiết tố nữ) giảm mạnh sẽ tác động đến não, cụ thể là trí nhớ, nhất là trong giai đoạn tiền mãn kinh.

Rất may là trạng thái hay quên này không kéo dài vĩnh viễn. Việc bổ sung tiết tố nữ hoặc hormone progesterone trong giai đoạn này sẽ giúp ích rõ rệt.

5. Chứng đau nửa đầu

Nếu bạn hay bị đau nửa đầu, bạn sẽ có nguy cơ mắc phải hội chứng mất trí nhớ một phần. Về cơ bản, khi bạn nhớ lại các sự kiện mới xảy ra (trong vòng 24 giờ), ký ức của một vài giờ sẽ giống như một khoảng trắng. Bạn không thể nhớ mình đang ở đâu hay mình đến đó như thế nào, nhưng bạn vẫn biết mình là ai.

Hội chứng mất trí nhớ tạm thời có thể xảy ra khi bạn ngâm mình đột ngột trong nước nóng hoặc nước lạnh, bị xúc động quá mức hay “lên đỉnh”. Rất may là bệnh này không phổ biến và chỉ xảy ra một lần trong đời – không tái lặp – mà thôi.

6. Những chuyến đi dài

Những chuyến đi dài có thể khiến bạn chóng mặt, ngất ngây và mệt mỏi do thiếu ngủ. Tình trạng hay quên này còn tiếp tục kéo dài nhiều ngày sau khi bạn đã trở lại với lịch sinh hoạt 24 giờ bình thường.

Theo các chuyên gia, nếu bạn ngủ ít hơn nhu cầu của cơ thể, các vấn đề về trí nhớ sẽ xuất hiện. Do đó ngủ đủ giấc và ngủ sâu là cách phòng chống tốt nhất.

7. Có thai

Từ lâu nay, khoa học đã cho rằng thai kỳ ảnh hưởng đến trí nhớ của người mẹ một cách đáng kể. Một nghiên cứu tại Úc đã so sánh khả năng ghi nhớ của phụ nữ có thai với phụ nữ bình thường. Kết quả cho thấy, phụ nữ có thai có trí nhớ tệ hơn hẳn, nhất là khi phải nhớ số điện thoại mới hoặc tên người mới.

Người gốc Việt nghiên cứu siêu vũ khí laser




Share




Tiến sĩ người Mỹ gốc Việt Định Nguyễn đang đứng đầu bộ phận nghiên cứu phát triển hệ thống của Hải quân Mỹ phóng laser phá hủy tên lửa.

Tiến sĩ người Mỹ gốc Việt Định Nguyễn.
Với lực lượng hải quân hiện diện trên toàn cầu, Mỹ luôn phải đẩy mạnh nghiên cứu những hệ thống phòng thủ hữu hiệu cho tàu chiến. Áp lực ngày càng lớn hơn khi một số loại tên lửa chống tàu chiến mới được nâng cấp cả về tầm bắn lẫn sức công phá. Thời gian qua, nhiều nguồn tin quân sự liên tục khẳng định Trung Quốc đang hoàn thiện loại tên lửa DF-21D, có tầm bắn 3.000 km, đủ sức phá hủy tàu sân bay.

Giữa lúc tin tức về DF-21D dồn dập xuất hiện, Hải quân Mỹ bất ngờ công bố bước tiến mới của chương trình siêu vũ khí khắc chế hỏa tiễn diệt tàu chiến. Đầu năm nay, website của Cơ quan Nghiên cứu Hải quân Mỹ thông báo đã có đột phá trong việc phát triển hệ thống phóng tia laser đủ sức tiêu diệt các loại tên lửa tấn công tàu chiến. Theo đó, các nhà khoa học ở Trung tâm thí nghiệm quốc gia Los Alamos, thuộc bang New Mexico thử nghiệm thành công việc phóng chùm laser có công suất phát xạ đạt ngưỡng megawatt.

Theo tạp chí Wired, chương trình nói trên đã được nghiên cứu trong nhiều năm qua. Tuy nhiên, lâu nay Hải quân Mỹ chỉ mới dừng lại ở khả năng phát ra chùm tia laser công suất 14 kilowatt, trong khi phải đạt mức 100 kilowatt mới đủ sức phá hủy tên lửa. Vì thế, việc phóng thành công chùm tia laser công suất ngưỡng megawatt là một thành tựu lớn.

Đồ họa thể hiện hoạt động của hệ thống FEL megawatt. (Ảnh: Aramybase.us)
Tiến sĩ Định Nguyễn, người đứng đầu bộ phận nghiên cứu dự án trên, cho biết: “Chúng tôi rất vui mừng vì nỗ lực thiết kế và thử nghiệm đã thành công”. Quentin Saulter, Tổng quản lý dự án cho Cơ quan Nghiên cứu Hải quân Mỹ, tán dương nhóm chuyên gia của ông Nguyễn vì đã đạt được bước tiến trên sớm 9 tháng so với thời hạn đặt ra. Ông Saulter đánh giá đây là thành tựu quan trọng trong việc ứng dụng công nghệ Free Electron Laser (FEL), mở ra một thế hệ vũ khí tiên tiến mới.

Hiện nay, tàu chiến Mỹ chủ yếu sử dụng các loại súng pháo để tạo thành lưới phòng không chống tên lửa. Tuy nhiên, phương pháp này khó chiếm được ưu thế đối với các loại tên lửa

Ông Định Nguyễn nhận bằng cử nhân hóa học tại ĐH Indiana vào năm 1979, được trao học vị tiến sĩ hóa học ở ĐH Wisconsin năm 1984 và chính thức gia nhập Trung tâm thí nghiệm quốc gia Los Alamos cũng trong năm này. Sau đó, ông nhanh chóng trở thành nhà khoa học tiên phong trong lĩnh vực phát triển chùm tia laser công suất lớn. Hiện nay, ông là thành viên Hội Vật lý Mỹ và Ủy ban Chương trình nghiên cứu về FEL. Tiến sĩ Định Nguyễn đã có hơn 60 bài viết khoa học tạo nhiều dấu ấn cùng nhiều tham luận tại các hội thảo. (Theo Deps.org)
tốc độ cao và có tầm bay thấp. Vì thế, hệ thống FEL công suất megawatt sẽ giúp thay đổi cục diện nhờ tính chính xác cao và tốc độ bắn cực “khủng”. Sau khi dò thấy tên lửa, tàu chiến có thể nhanh chóng phóng tia laser để tiêu diệt và nhờ tốc độ phát xạ cao, hệ thống FEL vẫn kịp thời phá hủy tên lửa khi đã ở cự ly gần.

Theo kế hoạch trước đó, tàu chiến Mỹ sẽ được trang bị hệ thống trên vào năm 2018. Tuy nhiên, theo trang Engadget.com thì dự án trên đang chịu sức ép tại Thượng viện Mỹ vì chi phí quá cao. Với những đột phá của nhóm nghiên cứu do tiến sĩ Định Nguyễn đứng đầu, các nghị sĩ có thể sẽ suy xét kỹ càng hơn về dự án.

Nhiều năm qua, Lầu Năm Góc luôn tìm cách đẩy mạnh nghiên cứu ứng dụng công nghệ laser vào vũ khí. Năm 2010, cơ quan này đầu tư cho Tập đoàn Boeing khoản tiền 26 triệu USD để phát triển các ứng dụng laser trên tàu chiến. Trong đó, việc sử dụng tia laser dẫn đường để tăng cường tính chính xác của vũ khí là mục tiêu hàng đầu.

Siêu laser

Công nghệ Free Electron Laser được phát minh vào năm 1976 bởi giáo sư vật lý John Madey ở ĐH Standford. Loại laser này có các thuộc tính quang học giống những chùm tia laser thông thường nhưng khác về nguyên lý phát ra. Free Electron Laser không được phát ra nhờ quá trình kích thích để tăng mức năng lượng của các electron như thông thường mà nhờ một chùm tia điện tử đi qua một cấu trúc từ tính. Do đó, tránh được hiện tượng sinh nhiệt và sức hủy diệt của tia laser tăng mạnh. FEL đang được nghiên cứu ứng dụng trong một số lĩnh vực, trong đó có quân sự.





Share

Tỷ lệ người độc thân ở Nhật tăng kỷ lục

Tỷ lệ người độc thân ở Nhật tăng kỷ lục
(Dân trí) - Một cuộc điều tra mới nhất của chính phủ Nhật Bản cho thấy tỷ lệ người độc thân tại nước này đã tăng lên mức kỷ lục và ngày càng có nhiều người trẻ lảng tránh ý tưởng kết hôn và sinh con.

Robot giống người (giữa) trình diễn tại một triển lãm công nghệ ở Tokyo năm 2010.
Theo cuộc kết quả cuộc điều tra do Viện dân số và nghiên cứu an sinh xã hội quốc gia Nhật Bản thực hiện, tỷ lệ nam giới độc thân tại Nhật Bản trong độ tuổi 18-34 đã tăng lên mức kỷ lục 61,4%, tăng 9,2% so với cuộc điều tra năm 2005.

Tỷ lệ phụ nữ độc thân chưa có bạn trai trong cùng nhóm tuổi cũng tăng lên mức kỷ lục 49,5%, tăng 4,8% so với năm 2005.

Hơn 25% nam giới và 23% phụ nữ độc thân nói họ thậm chí không có ý định tìm kiếm người yêu.

Nhật Bản là một trong những quốc gia có tỷ lệ sinh thấp nhất thế giới và dân số nước này đang trên đà giảm nghiêm trọng vào giữa thế kỷ này.
Dân số trong độ tuổi lao động tại Nhật ngày càng giảm mạnh.

Vì thế, cứ 5 năm một lần, chính phủ lại thực hiện một cuộc điều tra chi tiết về thái độ của người trẻ với sex và hôn nhân.

Khi được hỏi về lý do không kết hôn, một số người viện dẫn lý do tài chính, trong khi những người khác nói rằng khó tìm một người bạn đời tốt khi họ bước qua tuổi 25.

90% phụ nữ trẻ độc thân cũng nói đời sống độc thân thích hợp với họ hơn là cuộc sống hôn nhân.

Cuộc điều tra cũng chỉ ra rằng hơn 25% phụ nữ hoặc nam giới độc thân trong độ tuổi 35-39 nói họ chưa biết sex là gì.

Ninh Nhi
Theo Dailymail

Nếu quan niệm hạnh phúc theo nghĩa hẹp người Nhật có lẽ bất hạnh nhất trên thế giới. Động não một chút thì biết rằng họ không bị ai bức hại mà do họ tự nguyện. Họ lựa chọn hạnh phúc theo quan niệm của họ hay đúng ra là họ không muốn bất hạnh hơn cuộc sống độc thân hiện tại.





Share

Trí não của trẻ sẽ bị tổn thương rất lớn nếu như cha mẹ cứ mặc trẻ thích gì ăn nấy.




Dưới đây là 5 thực phẩm không tốt cho trí não trẻ, các bậc cha mẹ nên biết để tránh.

1. Thực phẩm chứa chất béo oxi hóa

Nếu như ăn quá lượng chất béo oxi hóa trong thời gian dài, các chất này sẽ tích tụ trong cơ thể khiến một số hệ thống chất xúc tác trong cơ thể bị tổn thương, dẫn đến não bộ sớm thoái hóa hoặc kém phát triển.

5 thực phẩm 'diệt' IQ của trẻ

Thực phẩm chứa nhiều chất béo oxi hóa có hại cho não bộ của trẻ. (Ảnh minh họa).

2. Đường trắng

Đường trắng có tính axit. Cho trẻ ăn đồ ngọt (đường trắng và những sản phẩm được chế biến từ đường trắng) trong thời gian dài sẽ hình thành thể chất và não mang tính axit, ảnh hưởng không tốt đến phát triển trí lực của bé.

Không những thế, cho trẻ ăn quá nhiều đường trắng và bánh kẹo, nước ngọt sẽ gây khó khăn cho chức năng gan và gây sâu răng.

3. Thực phẩm quá mặn

Những loại thực phẩm chứa quá nhiều muối sẽ gây ra bệnh cao huyết áp, xơ cứng động mạch, hơn nữa còn làm tổn thương huyết quản, ảnh hưởng đến việc cung cấp máu cho các tổ chức ở não, gây ra tình trạng thiếu máu, thiếu dưỡng khí ở tế bào não, dẫn đến trí nhớ bị giảm sút, phản ứng chậm chạp.

Đối với người trưởng thành, chỉ cần dùng dưới 7g muối/ngày, trẻ em nên giới hạn trong khoảng dưới 4g/ngày. Trong bữa ăn cho trẻ, cần hạn chế những loại thực phẩm nhiều muối như cải muối, cà muối, thịt muối, cá khô, mắm, chao, tương hột…

5 thực phẩm 'diệt' IQ của trẻ

Ăn nhiều thịt lợn muối dễ khiến trẻ bị xơ cứng động mạch. (Ảnh minh họa).

4. Gạo tinh luyện và các loại mỳ

Gạo tinh luyện và các loại mỳ là những thực phẩm tinh bột đã qua quá trình tinh chế, những thành phần có lợi như vitamin B và đường gluco đã giảm đi và chỉ còn lại cacbon hydrat. Cacbon hydrat sẽ làm giảm sự hoạt động của các nơron thần kinh.

5. Thực phẩm chứa nhôm

Thường xuyên cho trẻ ăn các thực phẩm có hàm lượng nhôm cao sẽ khiến trí nhớ giảm sút, phản ứng chậm chạp, thậm chí còn gây ra chứng đần độn. Nhôm thường có nhiều trong những loại thực phẩm chiên rán như bánh quẩy, bánh tiêu…




Vì sao ngân sách quốc phòng VN tăng?

Cập nhật: 15:09 GMT - thứ tư, 23 tháng 11, 2011

Ngân sách cho quân đội Việt Nam tiếp tục tăng
Giới quan sát nhận định ngân sách quốc phòng Việt Nam cho năm 2012 tăng mạnh nhằm tập trung bảo vệ quyền lợi ở Biển Đông.
Tạp chí quốc phòng Jane's Defence hôm nay cho biết số tiền 70,000 tỷ đồng có nghĩa là tiền chi cho quốc phòng Việt Nam năm 2012 sẽ tăng gần 35% so với năm 2011.
Số tiền này, đã được Quốc hội thông qua, chiếm khoảng 8% tổng chi tiêu và khoảng 2% GDP.
Dẫu tăng mạnh, nhưng ảnh hưởng của nó đối với chi phí quốc phòng cũng sẽ bị giảm vì lạm phát hai chữ số ở Việt Nam và sự mất giá của tiền đồng.
Phân tích của Jane's Defence nói chi tiêu quốc phòng của Việt Nam tập trung vào việc bảo vệ ở Biển Đông.
Ngân sách quốc phòng được củng cố nhờ lợi nhuận từ những dàn xếp gắn với lợi nhuận dầu hỏa, khí đốt và nhu cầu năng lượng hạt nhân của Việt Nam.
Năm 2009 và 2010, Hà Nội đã đặt mua 6 tàu ngầm hạng Kilo, 20 máy bay chiến đấu Su-30MK2V và nhiều tàu tuần tra Svetlyak của Nga.
Jane's Defence nói nhiều người cho rằng các thương vụ này cũng gắn với cam kết của Moscow xây nhiều nhà máy điện hạt nhân với giá khoảng 15 tỉ đôla và khảo sát nhiều mỏ khí đốt ở Biển Đông.
Ngân sách cho quân đội Việt Nam trong năm 2011 là 52.000 tỷ đồng.
Ngân sách này tăng tới 70% so với chi tiêu quân sự trong năm 2010.
So với các nước trong vùng Đông Nam Á, chi phí quốc phòng chính thức của Việt Nam vẫn thấp hơn so với Singapore, Thái Lan, Indonesia và Malaysia.

Thêm về tin này

BBC viết bài này tựa và nội dung không đồng nhất.

Tiền thì ít, nợ nhiều, khó đi vay vậy lý do gì mà tăng ngân sách quốc phòng. Mua vũ khí để phòng thủ hay để tấn công. Tấn công ai, ai cho phép tấn công. Phòng thủ ai, ai đe dọa nghiêm trọng tới mức phải hy sinh những mục tiêu phát triển kinh tế để củng cố quốc phòng.



Bookmark and Share