- Đang lo kết quả chả biết thế nào thì
được gọi lên thông báo ngày giờ… đấu thầu. Hiệu trưởng thông minh thật.
Tổ chức đấu thầu vừa công bằng lại đỡ mang tiếng “Nhất bên trọng, nhất
bên khinh”. Tiền thì vẫn vậy! Thật là nhất cử lưỡng tiện.
“Chọn trường không bằng chọn cô” là lời tự an ủi của các phụ huynh
có con học trường làng hay chê khéo các ông bố bà mẹ chạy trường “xịn”
cho con? Nhầm hết cả, phụ huynh trường xịn chọn cô còn sành điệu hơn thế
nhiều!
Quan điểm của mình rất rõ: Con mình phải nhất! Và mình rất quán triệt
nhé: Bồi bổ, chọn tháng tốt nhất để mang bầu. Uống sữa bà bầu đắt nhất,
sinh con ở bệnh viện tốt nhất, mua cho con những thức ăn bổ nhất, quần
áo mềm mát nhất, sống trong môi trường an toàn nhất và tất nhiên cũng
phải học trường tốt nhất, giáo viên giỏi nhất, giáo trình hay nhất…! Vậy nên, sau khi chi con số có 4 chữ số - xxxx USD để đứa con cưng vào một trường tiểu học có tiếng, chuyện bỏ thêm gần chục triệu nữa để con được học lớp cô giáo tốt nhất là cái giá quá bèo. Tất nhiên, mình rất hiểu đây mới chỉ là bước chạy đà cho cuộc “việt dã lâu dài và gian khổ” bởi mỗi năm lại là một lần thay thày cô mới. Thế nên chưa hết năm học cũ, mình đã khởi động chương trình cho năm học tới: Ai sẽ làm chủ nhiệm, ai dạy toán, tiếng Việt, tiếng Anh?”. Chuyện ai là giáo viên giỏi nhất không khó, comment từ phụ huynh các lớp trước đầy. Đi cửa nào, tiếp cận ra sao cũng rất đơn giản. Cửa ải đầu tiên, chắc chắn là hiệu trưởng rồi. Nhưng nói thật là vẫn ghen tị với cái lớp bên cạnh, có trưởng ban phụ huynh nhà trường “năng động, giỏi giang” nên mình chẳng còn mấy cơ hội. Cân bằng lại bằng thứ khác vậy. Văn hóa phong bì. Nhưng xem ra vẫn chưa có gì chắc chắn vì phong bì với một người thì to chứ với cả lớp thì.. muỗi.
Mình lo lắng chẳng thừa tí nào. Bởi không phải mình phụ huynh lớp mình “năng động, giỏi giang” mà phụ huynh lớp bên cạnh rồi lớp đối diện cũng không hề kém. Giáo viên giỏi vừa vừa thì không thiếu nhưng giỏi nhất chắc chắn là hàng hiếm rồi. Cái tâm lý đã chạy, đã mất tiền thì phải được nhất. Vậy ra câu “có quan hệ, có tiền là có tất” chẳng đúng tí nào trong tình huống này.
Đang lo kết quả chả biết thế nào thì được hiệu trưởng gọi lên thông báo ngày giờ… đấu thầu. Đúng là “trong cái khó lại ló cái khôn”, hiệu trưởng thông minh thật. Tổ chức đấu thầu vừa công bằng lại đỡ mang tiếng “Nhất bên trọng, nhất bên khinh”. Tiền thì vẫn vậy! Thật là nhất cử lưỡng tiện.
May quá lớp của con mình trúng thầu. Cả lớp bảo nhau không nói ra ngoài không năm sau có mà chết tiền thầu nhưng mấy lớp trượt cay cú nói toáng lên rồi. Mình lo lắm! Năm sau biết làm thế nào để con mình được học cô giáo tốt nhất đây? Giúp mình với!